Vệ Trăn đưa ngón tay nhẹ lướt qua bề mặt viên châu, khẽ cười:
“Đa tạ ngươi, Thiếu tướng quân. Ta xưa nay chưa từng nhận được món quà nào quý giá như vậy.”
Kỳ Yến hỏi:
“Người nhà chưa từng tìm dạ minh châu cho ngươi sao?”
Vệ Trăn lắc đầu:
“Minh châu tuy có nhưng dạ minh châu sáng rõ suốt đêm như này thì khó tìm. Tổ phụ từng thử kiếm cho ta vật có thể soi sáng ban đêm nhưng không thứ gì sánh được với cây nến nên đành bỏ cuộc. Ta chỉ là đêm đến nhìn không rõ, trong nhà lại có thị nữ hầu hạ, thật ra cũng không tính là phiền toái.”
Nhưng khi ấy nào ngờ được về sau nàng sẽ phải rời quê hương, đi vòng vèo trăm dặm, bước lên con đường hòa thân?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT