Thật ra hắn cái gì cũng nhìn không thấy, trước mắt của hắn mỗi thời mỗi khắc đều chỉ có vô số tinh quỹ và mệnh tuyến thay đổi, nhưng bởi vì trên người nàng có quá nhiều mệnh tuyến quấn quanh, ngôi sao kia quá sáng cho nên mỗi lần hắn đều có thể chuẩn xác tìm được vị trí của nàng.
"Thật ra, châm ngôn ngoại trừ ngôn xuất tất linh ra còn có một cách dùng khác, Diệu Âm, ngươi biết không."
Bạc Tinh Vĩ nói xong, lại không phải đang hỏi nàng ta, Diệu Âm cũng yên tĩnh mà nghe sư tôn của mình nói tiếp.
"Nếu dùng tinh bàn này của ta đo lường tính toán chuyện quá khứ, lại đẻ cho ngươi đọc tinh bàn, vậy chuyện quá khứ từ trong miệng ngươi nói nhất định là thật."
Bạc Tinh Vĩ rũ mắt xuống, nhớ tới lúc hắn vẫn còn là một đứa trẻ, đôi mắt cũng có thể thấy rõ thì từng gặp được người kia.
Ngọc Hoa Thanh còn có giấu giếm về chuyện này, nhưng mệnh đồ của nàng đã đứt, hắn không có cách nào lại tính ra được năm đó nàng đến tột cùng đã trải qua cái gì.
Nàng rõ ràng ghét số mệnh của mình như vậy, cho nên cũng ghét hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play