Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Để xây dựng một căn nhà, thậm chí là một căn nhà bình thường một phòng ngủ cũng phải tốn mười mấy tệ

Dùng nhiều tiền như thế để xây thật sự không cần thiết

Ít nhất bây giờ cô không nỡ

Thế nên, Dung Hiểu Hiểu có chủ ý tập trung vào cái sau

Tìm nhà ít dân cư, thiện chí để ở

Có thể bất tiện khi bỏ ra một ít tiền thuê phòng hàng tháng để thuê phòng trong cuộc sống hàng ngày, nhưng nó tốt hơn cửa hàng Đại Đồng trong ngôi nhà dành cho thanh niên trí thức

Hầu hết các ngôi nhà trong lữ đoàn đều chật kín người, nhưng cũng có một số ít ngôi nhà còn phòng trống, họ sẵn sàng cho thuê nếu nghĩ đến

Có phòng trống là một chuyện, quan trọng hơn là tính cách con người không tệ

Nếu không sau khi mới vào có cả một đống chuyện phiền nào, cô cũng không vui vẻ nhìn thấy

Dung Hiểu Hiểu gãi trán, cô nhận ra rằng mình thực sự rất bận rộn

Phải giải quyết chỗ ở, phải giải quyết chuyện làm việc, còn phải nghe ngóng tình hình nhà họ Dung, xem xem có nên nhận người thân không

Hết người này đến người khác, còn không thể đến từ từ

Đặc biệt là chuyện làm

Nhổ cỏ là một công việc dễ dàng đối với những người trong đoàn

Nhưng đối với cô mà nói, không ung ung như vậy

Từ chưa bao giờ làm việc, lại cộng thêm cô tự mình cho rằng có tính lười biếng, không thích ứng được

Ngược lại, ngay cả khi cô có thể tự lập, cô thực sự không thể làm gì cả.    Cho dù đại đội trưởng đồng ý, lỡ như có người ghen tị đi tố cáo trong thành, vậy chắc chắn là sai lầm lớn nhất, tổ quốc cử cô đi nuôi gia đình, không ở đây hưởng phúc

Thế nên, bắt buộc phải làm việc

Nhưng phải làm việc gì, có thể tính toán thật kĩ

“Tính cách bà Sửu Ngưu rất tốt, bà ấy còn dạy em đan mũ rơm.” Tam Nha ngẩng đầu lên: “Qua mấy ngày nữa em làm xong sẽ tặng chị một cái, vừa hay để chị đổi mũ

Dung Hiểu Hiểu khẽ cười, nhận lấy phần tình cảm của cô ấy: “Vậy thì cảm ơn trước nhé

Tam Nha ưỡn ngực: “Không cần khách sáo

Lúc này, cô Trần đi ra từ nhà Sửu Ngưu, vẫy tay bới những người trong phòng: “Chị gái đừng tặng nữa, đợi lát nữa tôi qua tìm chị nói chuyện

Đợi nói xong, trông thấy hai người đứng ngay cửa, cô ta nhanh chóng tiến lên trước: “Sao lại đợi ở đây? Thanh niên Dung cô xem bốn chiếc mũ tre này thế nào

Dung Hiểu Hiểu cầm qua kiểm tra tỉ mỉ: “Cũng không tệ

“Đúng nhỉ? Đừng thấy mắt bà Sửu Ngưu bị mù, nhưng khi bà ấy làm việc thì không tầm thường chút nào.” Dù sao cũng là người từng trải, lời nói không nhịn được nhiều hơn, cô Trần đồng tình đáp: “Chỉ là số khổ một chút, cả đời này không được thuận lợi, mất chồng sớm, không dễ dàng gì nuôi con trai khôn lớn, còn đi làm lính, một tháng có thể lấy không ít tiền trợ cấp, trông thấy những ngày tháng trôi qua càng ngày càng tốt, kết quả

Dung Hiểu Hiểu tò mò: “Kết quả thế nào

“Ai cũng không biết bị làm sao, đột nhiên ba của Sửu Ngưu mất tích.” Cô Trần thở dài: “Trong bộ đội chỉ gửi về một số tiền, không có tin tức gì cả, đều đoán là chết trên chiến trường rồi, vợ anh ta đợi một năm chẳng có bất kì thư từ gì, mang theo tiền trong nhà chạy trốn về nhà mẹ đẻ, trong nhà bây giờ chỉ còn lại một người bà mù mắt và một đứa cháu tám tuổi, hai bà cháu nương tựa vào nhau mà sống, những ngày tháng trôi qua rất khốn khó Dung Hiểu Hiểu có hơi nghi ngờ: “Cầm lấy tiền liền chạy mất đại đội không quản sao Cô tưởng tằng chuyện này sẽ nhận được sự giúp đỡ từ đại đội

“Làm gì không quản chứ? Lúc đó chuyện này làm náo loạn vô cùng.” Cô Trần thấy có chút kì lạ: “Nhưng không biết vì sao, đột nhiên không có tin tức Cô phất tay bảo Tam Nha về nhà, lại nhìn ngó xung quanh, mới nhỏ tiếng nói: “

Chị đoán là bởi vì Sửu Ngưu, nói không chừng là do mẹ Sửu Ngưu lấy chuyện tái hôn ra hăm doạ Sửu Ngưu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play