Gà xé phay thật sự quá ngon, Tần Cửu An không dừng lại được!
Đây quả thực là mỹ vị nhân gian!
Dù đã ăn nhiều cao lương mỹ vị, nhưng chưa có món nào hợp khẩu vị của hắn như vậy.
Hơn nữa vị cay tê đầu lưỡi kia càng ăn càng thích, càng ăn càng cảm thấy thơm!
Tần bà tử nhìn đến choáng váng, bà nhìn đến miệng phát thèm,"Thiếu... Thiếu gia, ăn ngon không?"
Tần Cửu An gật đầu, tiếp tục từng ngụm từng ngụm ăn cơm,"Giúp ta múc thêm một chén cơm!"
Tần bà tử vội vàng nhận lấy chén của hắn đi vào phòng bếp.
Không có cơm ăn kèm, động tác của Tần Cửu An ngừng lại.
Vừa rồi hắn vẫn ăn gà xé phay, ăn đến mê mẩn, chân gà cùng củ sen một chút cũng không động qua.
Củ sen thì hắn đã ăn rồi, nhưng bình thường đều dùng để hầm canh, làm như vậy ngược lại là lần đầu gặp.
Còn có... Hắn nhìn chằm chằm chân gà, cái này hình như... là móng vuốt của con gì a?
Thứ này... sao có thể dùng để nấu ăn?
Hắn đoán hẳn là không có ngon như món thịt vừa rồi.
"Thiếu gia, cơm tới rồi!"
Nhận lấy cơm, Tần Cửu An chỉ vào chân gà,"Tần a di, ngươi nhìn ra đây là móng vuốt của con gì không?"
Tần bà tử híp mắt đánh giá hồi lâu, sau khi nhìn ra là cái gì, vẻ mặt ghét bỏ.
"Ai nha, thiếu gia, đây là chân gà! Đừng ăn!"
Tần bà tử vỗ mạnh vào chân,"Tiểu cô nương kia cũng thật là, chân gà này sao có thể làm cho người ăn?!"
Trong lòng bà cũng bắt đầu trách Thẩm Chỉ, tiểu nha đầu kia nghĩ gì vậy?
Có thiếu gia nhà nào lại ăn chân gà ngay cả chó cũng không ăn?
"Thiếu gia, để ta đem món này đổ đi, ngươi ăn thịt vừa rồi đi."
Nói xong, Tần bà tử muốn bưng chân gà đi, nhưng Tần Cửu An lại ngăn lại,"Tần a di, nếu đã đưa tới, liền nếm thử đi, thịt vừa rồi cũng rất ngon, nói không chừng món này cũng không tệ."
Tuy rằng chân gà không có khả năng sẽ ăn ngon, nhưng người ta đã tặng, xuất phát từ lễ tiết, Tần Cửu An vẫn quyết định nếm thử.
"Thiếu gia..."
Tần bà tử nhíu mày,"Ngài không thể ăn, nếu bị đau bụng thì phải làm sao?"
Tần Cửu An khoát tay, gắp một cái chân gà lên, nhìn móng vuốt này, trong lòng hắn có chút khó chịu, nhưng lòng hiếu kỳ thúc đẩy, hắn vẫn nếm thử.
Tần bà tử nhíu chặt mày đến muốn kẹp chết một con muỗi.
Bà khẩn trương nhìn hắn, trong lòng thấp thỏm lại lo lắng.
Rõ ràng là chân gà mùi vị kỳ quái thối hoắc, vào miệng lại không có một chút mùi tanh, ăn vào chua cay giòn sảng, vị rất đặc biệt.
Hai mắt Tần Cửu An sáng lên, hắn kích động nhìn về phía Tần bà tử.
Tần bà tử có chút ngơ ngác: "Thiếu gia?"
"Tần a di! Chân gà này ăn ngon quá!! Ngươi mau lấy đũa, tự mình nếm thử xem!"
Tần Cửu An kích động không thôi, chân gà này không có xương, xử lý vô cùng cẩn thận, hắn thậm chí cảm thấy chân gà này còn ngon hơn cả thịt gà xé phay vừa rồi!
Trái tim Tần bà tử đập thình thịch, thiếu gia nhà bà không phải là lừa bà đấy chứ?
Chân gà thối có thể ăn ngon như vậy sao?
Nhưng thiếu gia lên tiếng, bà không thể không nếm thử.
Nhắm mắt lại, bà đem một cái chân gà chua cay nhét vào trong miệng, nhai nuốt một lát, lông mày nhíu chặt từng chút từng chút giãn ra.
"Thế nào?" Tần Cửu An vẻ mặt chờ mong.
Tần bà tử nuốt nuốt nước miếng, lại nhịn không được nhét một cái nữa vào miệng,
"Nếm thử... Ta nếm thử lại."
"Thế nào? Ăn ngon không?"
"Ta còn muốn nếm thử lần nữa."
Thần sắc chờ mong của Tần Cửu An biến thành ai oán,"Tần a di! Ăn nữa là hết đấy!"
Tuy rằng đây là một phần chân gà lớn, nhưng mỗi cái chân gà đều rất mập, một đĩa lớn như vậy, cũng chỉ có mười lăm mười sáu cái.
Tần bà tử xấu hổ cười cười, cũng không tiện ăn nữa.
Tần Cửu An thở dài,"Quên đi quên đi, ngươi bưng cơm đến đây đi, ăn món khác cũng được..."
Hắn còn chưa nói xong, Tần bà tử đã không thấy bóng dáng.
Tần Cửu An bất đắc dĩ lắc đầu, vội vàng hưởng thụ một cái chân gà.
Tiếp theo là củ sen.
Củ sen giòn tan, hoàn toàn khác với món canh củ sen thường thấy, Tần Cửu An không nghĩ tới củ sen này còn có thể ăn ngon như vậy?!
Ba món ăn này thật đúng là được làm ra để dành riêng cho hắn!
Chỉ chốc lát sau, Tần bà tử bưng một chén cơm lớn tới, nhanh chóng gắp một cái chân gà lớn vào trong cơm, lại ăn miếng củ sen cùng gà xé phay mà bà chưa từng ăn qua.