Lý đại bá "chậc" một tiếng, còn là con trai bảo bối?

Nhìn xem bộ dáng gầy gò đen đúa như con khỉ nhỏ này, còn nói là con trai bảo bối nữa.

Vẫn là nhìn bộ dáng trắng trẻo mập mạp của ca ca nó mới có một chút sức thuyết phục.

Sở Cẩm Chu mới là con trai bảo bối của Thẩm Chỉ.

Nhưng nhìn đứa bé đáng thương này, Lý đại bá lại không thể nói xấu Thẩm Chỉ, chỉ có thể phụ họa: "Đúng, Niên Niên chính là con trai bảo bối của nương con, nếu sau này nương con vẫn luôn đối xử tốt với con như vậy thì tốt rồi."

Tiểu gia hỏa kiên định gật đầu,"Lý bá bá, người căn bản không biết nương con tốt bao nhiêu, nương của con vừa xinh đẹp lại lợi hại, còn có thể làm món thịt ngon nhất thiên hạ nữa, dù sao nương của con cũng là tốt nhất tốt nhất!"

Khóe miệng Lý đại bá co rút, nếu không phải hắn đã gặp qua Thẩm Chỉ, hắn thật sự sẽ bị tiểu đáng thương này lừa.

Cũng không biết Thẩm Chỉ đã cho nó uống canh mê hồn gì, chỉ mua cho nó một đôi giày mới mà nó đã vui mừng đến mức hận không thể khen Thẩm Chỉ lên trời.

Nhìn thoáng qua cái giỏ nhỏ trên cánh tay nhỏ của nó, Lý đại bá tò mò hỏi: "Niên Niên, con muốn lên núi hái nấm sao? Sao lại xách cái giỏ nhỏ như vậy? Nhỏ quá, không hái được bao nhiêu đâu."

Nghe hắn nói như vậy, tiểu gia hỏa trừng lớn hai mắt, lúc này mới nhớ tới trong giỏ của mình còn có đồ tốt.

Vội vàng đem vải che trên giỏ vạch ra, để lộ ra một chén thịt chiên.

Tiểu gia hỏa đi về phía trước hai bước, đưa giỏ đến trước mặt Lý đại bá,"Lý bá bá, đây là thịt chiên nương con làm, siêu cấp thơm, đây là con muốn mang cho Thạch Đầu ca ca và Ngưu Ngưu ca ca bọn họ ăn, người cũng ăn thử đi!"

Thạch Đầu chính là con trai của Lý đại bá, bình thường Thạch Đầu sẽ dẫn tiểu gia hỏa về nhà ăn cơm, thỉnh thoảng Lý đại bá và Lý đại nương còn bảo Thạch Đầu mang bánh bột ngô gạo lức cho tiểu gia hỏa.

Tiểu gia hỏa này đều ghi tạc trong lòng.

Hiện tại, nó có đồ ăn ngon, nó cũng muốn chia cho bọn họ.

Lý đại bá nhìn thoáng qua một chén thịt chiên lớn đầy ắp trong giỏ của tiểu gia hỏa, sửng sốt.

Hắn cũng không biết đây là thịt gì, nơi này của bọn họ cũng không có ai làm món thịt chiên như thế này.

Nhưng vừa rồi nghe tiểu gia hỏa nói, hắn mới biết được hóa ra đây là thịt.

Tuy rằng trời vừa mưa, nhưng nhiệt độ không thấp, thịt chiên vẫn còn bốc hơi nóng, hắn loáng thoáng còn có thể ngửi được mùi thơm của thịt.

Nhưng cũng không chỉ là mùi thịt, còn mang theo một mùi thơm đặc biệt.

Dầu rất đắt, đại đa số mọi người đều không nỡ dùng quá nhiều dầu làm đồ chiên.

Mọi người tự nhiên chưa bao giờ ngửi thấy mùi thơm của bột chiên.

"Lý bá bá, mau ăn đi, người ăn nhiều một chút, thừa dịp thịt còn nóng, con còn muốn chia cho Ngưu Ngưu ca ca bọn họ nữa."

Lý đại bá tự biết không nên ăn đồ của trẻ con, nhưng ngửi được mùi thơm này, hắn thật sự có chút không nhịn được.

"Vậy... vậy bá bá lấy một miếng, nếm thử hương vị."

Thịt thái rất dài, tuy rằng chỉ là một miếng, nhưng một miếng thịt chiên cũng không phải là ít.

Lý đại bá nuốt nuốt nước miếng, cắn một miếng.

"Răng rắc" một tiếng, da giòn tan nổ tung, mùi thơm của bột chiên mạnh mẽ tràn ngập khoang miệng.

Răng rất nhanh đã chạm vào miếng thịt mềm mịn bên trong lớp vỏ.

Nước thịt vỡ ra trong miệng, tràn ngập hương vị.

Mùi thịt còn pha lẫn chút vị cay, tê tê và mùi đặc trưng của thì là.

Lý đại bá trợn tròn mắt.

Ngon quá!

"Đây là thịt gì vậy? Sao lại ngon thế?"

"Niên Niên, đây không phải là thịt heo đúng không? Sao ăn cũng không giống thịt gà, rốt cuộc là thịt gì?"

"Hơn nữa cái này không phải là nương con làm đi? Có phải mua ở tửu lầu trong huyện thành không? Cái này cũng quá thơm!"

Sở Cẩm Niên ngẩng đầu nhìn hắn ăn ngon lành, cũng không nhịn được chảy nước miếng.

Nghe hắn hoài nghi, tiểu gia hỏa lau nước miếng, vội vàng nói: "Chính là nương con làm, dùng thịt heo làm, bỏ thêm thật nhiều thật nhiều thứ, cho nên mới thơm như vậy!"

Lý đại bá có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Thẩm Chỉ tứ chi không cần cù, ngũ cốc chẳng thể phân biệt được, lại có thể làm ra đồ ăn ngon như vậy.

Hắn nhịn không được lại nhìn vào giỏ nhỏ của tiểu gia hỏa thêm lần nữa.

Nói chỉ ăn một miếng, nhưng thịt chiên này thật sự quá thơm, ăn đến hắn vẫn chưa đã thèm.

Thấy hắn không ngừng liếc vào trong giỏ, Sở Cẩm Niên đắc ý nở nụ cười,"Ăn ngon đúng không?."

Nó đưa cái giỏ nhỏ về phía trước,"Ăn đi, ăn nhiều một chút, nương con làm cho con rất nhiều rất nhiều."

Một chén lớn này nhìn quả thật rất nhiều, Lý đại bá mặt dày lại cầm một miếng.

"Niên Niên, cám ơn con chia thịt cho bá bá ăn, hôm nào bá bá mua thịt, cũng mời con về nhà ăn nha, con mau đi tìm các tiểu đồng bọn của con đi, sáng sớm, Thạch Đầu đã cùng Ngưu Ngưu đi đến chân núi hái nấm, con đi đến đó tìm bọn chúng đi."

"Không cần cảm ơn nha, được rồi."

Tiểu gia hỏa cẩn thận sửa sang lại cái giỏ nhỏ của mình, sau đó vẫy vẫy tay với hắn,"Lý bá bá, con đi đây!"

"Đi đi, trên đường chậm một chút, cẩn thận trượt, con mang giày mới, làm bẩn sẽ không tốt đâu."

"Ừm ừm!"

Tránh đi vũng nước, tiểu gia hỏa tiếp tục đi về phía chân núi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play