Ánh đèn lờ mờ hạ xuống, người lên cơn sốt nên rất khó tập trung chú ý. Lê Nhân hoảng hốt ngẩng đầu, gần như không hiểu được câu “cởi bỏ nút thắt” mà Mẫn Kha nói có ý gì.
Chiếc áo ngủ phập phồng theo từng hơi thở, chất lụa tơ tằm ánh lên ánh sáng mờ ảo. Lê Nhân áp tay lên chiếc chăn lạnh và ẩm, cuối cùng cũng hơi tỉnh táo hơn.
“Không được,” giọng Lê Nhân khàn đặc, cả người ê ẩm vì sốt cao.
“Tôi chỉ cần uống thuốc là ổn... khụ khụ khụ...” – yết hầu đau rát khiến câu nói chưa dứt đã bị cơn ho kéo dài ngắt quãng.
Bóng người phủ xuống càng lúc càng nặng nề – Mẫn Kha đã đè lên.
Những chiếc cúc áo trắng ngà như vỏ sò lần lượt được cởi ra. Mẫn Kha cố tránh chạm vào da Lê Nhân, nhưng ngón tay cậu lại có phần vụng về, từng động tác mở cúc đều có vẻ gượng gạo.
Chiếc găng tay cao su lạnh ngắt lướt qua lồng ngực anh, chỉ một cái chạm nhẹ đó cũng khiến Lê Nhân bất giác giơ tay lên, mạnh mẽ nắm lấy cổ tay Mẫn Kha.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play