Cậu ấy, tám chín phần là đang nghĩ như vậy.
Đúng rồi… Nhất định là như thế.
Lương Ca Ngôn hoảng loạn đến mức như hồn vía lên mây, cứ thế lạc vào không gian tưởng tượng mờ mịt của riêng mình, vừa đi tới đi lui vừa cắn móng tay để phát tiết nỗi bất an trong lòng.
Xấu hổ, hối hận, ghê tởm bản thân, thậm chí là tuyệt vọng…
Khoảnh khắc ấy, hắn có cảm giác mình lại một lần nữa rơi vào nỗi giày vò còn thảm khốc hơn cả ba năm trước. Bởi vì lần đó, hắn chỉ là đánh mất chút hư vinh phù hoa, còn lần này, là đã từng được sưởi ấm giữa mùa tuyết lạnh… nhưng lại buông tay, để mất nó lần nữa. Mà nếu đã mất giữa vùng Bắc Cực này, người ta e rằng chỉ có thể bị vùi sâu trong tuyết lạnh không thể trở mình.
“… Giáo sư…”
Hắn sợ phải nghe, nhưng lại không thể không nghe. Không có chỗ nào để trốn, cuối cùng vẫn bị giọng nói của Thiếu Kinh Hà kéo bật ra khỏi cơn mộng lạnh, kéo về với thực tại lạnh lẽo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play