Thực ra nếu nói đến Hứa Lập Quần thì khác hẳn bao năm lăn lộn trong một khoa Đông Cổ Ngữ hẻo lánh chẳng mấy ai biết đến, chim đậu còn không thèm ị, dù có cố vùng vẫy đến mức được làm Phó trưởng khoa thì đã sao? Cũng chỉ là hữu danh vô thực, chẳng bằng một hậu bối mới nổi. Chuyện tốt chẳng bao giờ tới tay, ngẫm mà chỉ thấy một bụng ấm ức!
Lúc này, Hứa Lập Quần vẫn giữ nguyên tư thế vừa nãy, dựa bên cạnh bàn Lương Ca Ngôn nhìn theo bóng hắn rời đi, nghiến răng ken két. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, vừa rồi cái tên Trì Thiên Mặc kia với Lương Ca Ngôn rốt cuộc là có chuyện gì? Hai người cứ lén lén lút lút, ánh mắt đầy ám muội. Hứa Lập Quần vuốt cằm nghĩ ngợi, nhưng nhất thời cũng không đoán ra được đầu mối gì, đành bĩu môi, chậm rãi quay về bàn làm việc của mình.
Thấm thoắt đã đến hạ tuần tháng Mười.
Cuộc sống của Thiếu Kinh Hà vẫn đều đều trôi qua, dường như mọi thứ lại quay về quỹ đạo vốn có. Mối quan hệ giữa hắn và Tang Quân Quân cũng vẫn mờ nhạt như cũ càng tiếp xúc càng thấy gượng gạo, giống như tay trái nắm lấy tay phải, rõ ràng là thân quen mà lại xa cách. Hai người đều mơ hồ cảm nhận được điều đó, nhưng lại cùng nhau giấu nhẹm, mỗi người đều cho rằng người kia chưa nhận ra gì.
Tang Quân Quân thì không nói làm gì, còn Thiếu Kinh Hà thì lại đang tự thôi miên chính mình. Từ sau lần bị Lương Ca Ngôn bóc trần và phân tích, hắn có ý muốn tự mình lý giải mọi chuyện, nhưng mới mổ xẻ đến nửa chừng đã vội ngừng lại bởi vì hắn phát hiện, cái nhận thức mới mẻ kia chẳng khác nào thanh kiếm Damocles treo lơ lửng trên đầu. Cứ tiếp tục nhìn chằm chằm vào nó, sớm muộn gì nó cũng rơi xuống.
Cách tốt nhất là gì? Là lờ nó đi, quên nó đi, giả vờ như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Về việc bản thân nảy sinh cảm xúc với một người đàn ông, thoạt nhìn thì đúng là không bình thường. Nhưng khi suy nghĩ kỹ hơn, Thiếu Kinh Hà lại cảm thấy có khi điều đó chỉ là định kiến phiến diện của riêng hắn. Biết đâu trong thế giới này, phần lớn đàn ông đều từng trải qua một khoảnh khắc như thế, chỉ là vì ai cũng giấu trong lòng, không tiện nói ra, cho nên mọi người đều im lặng như nhau. Mà chính sự im lặng ấy lại khiến cho một chuyện có thể rất bình thường bỗng trở nên khác thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play