Khu vực xung quanh nhà trọ, mấy toà nhà cao tầng gần như đều bị thực vật màu xanh bao phủ, thành phố đã đổ nát kết hợp với màu xanh rậm rạp tạo nên một cảm giác yên tĩnh kỳ lạ.
Trước đây, Tiêu Trì từng dọn dẹp khu vực này một lần, nên hiện tại các loại thực vật mọc trên những toà nhà cao tầng đều thuộc loại cấp thấp. Thêm vào đó, trời lạnh khiến thuộc tính của thực vật suy giảm, độ nguy hiểm cũng theo đó giảm đi không ít, nên người đàn ông thấp bé mới dám nghĩ đến chuyện ra ngoài.
Tô Nghi đứng trên máy chạy bộ, mồ hôi đổ như mưa, dặn dò:
“Nhớ chú ý an toàn nhé.”
Tô Nghi không phản đối, Tiêu Trì tất nhiên cũng chẳng có ý kiến gì. Anh nghĩ ngợi một lúc, cuối cùng nghẹn ra được một câu:
“Đừng đi quá xa.”
Nếu chỉ hoạt động quanh khu nhà trọ, giả như thật sự xảy ra chuyện gì, anh còn có khả năng thoát thân và cứu được đối phương. Nhưng nếu đi xa hơn thì chính Tiêu Trì cũng không dám đảm bảo có thể đưa người ta về nguyên vẹn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT