Nửa canh giờ sau, Cẩn Vương vào cung.
Bất luận Hoàng thượng hỏi thế nào, Cẩn Vương vẫn một mực không chịu thừa nhận mình quen biết Vân Ninh, chỉ nói vì nhìn không thuận mắt hành vi của Hầu Tam Lang nên nhất thời ra tay.
“Ngươi thật sự không quen biết Nhị cô nương nhà Giản gia sao? Vì chuyện này mà nàng đã bị cấm túc suốt một tháng đấy.”
Cẩn Vương đáp: “Không quen.”
Hoàng thượng chăm chú quan sát sắc mặt của Cẩn Vương, thấy y khi nghe đến việc Nhị cô nương bị cấm túc vẫn không lộ ra biểu cảm gì, trong lòng cũng thoáng do dự. Hắn hiểu rõ tính tình của đệ đệ mình, những chuyện y không muốn nói thì dù ai hỏi cũng vô dụng. Nghĩ đến việc Mạnh Vũ Chi cũng từng bẩm báo rằng không tra được quan hệ giữa đệ đệ mình và Nhị cô nương nhà Giản gia, hắn cũng không hỏi thêm gì nữa.
“Hầu Tam Lang tuy hành vi không đúng, nhưng ngươi ra tay quá nặng, giờ sự tình đã ầm ĩ khắp nơi. Ngươi phái người mang chút lễ vật đến phủ hắn, coi như kết thúc mọi chuyện đi.”
Vừa nghe thế, ánh mắt Cẩn Vương liền đổi khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT