Hôm nay Nghiêm Cẩm Đình nghỉ phép, đang ở ngoài cùng bằng hữu đá cầu, thì hộ vệ bên người cữu cữu đột ngột xuất hiện.
Tuy phụ thân thường đánh hắn, nhưng hắn cũng không quá sợ phụ thân. Người thật sự khiến hắn khiếp đảm lại là vị tiểu cữu cữu lớn hơn hắn không bao nhiêu tuổi, nhưng lại cách hẳn một bối phận.
Tiểu cữu cữu tuy ít khi đánh hắn, nhưng mỗi lần phạt đều nhằm đúng chỗ đau mà đánh. Hắn càng ghét điều gì, cữu cữu lại càng phạt đúng điều ấy. Tỉ như: lần trước bắt hắn chép binh thư trăm lượt, lần trước nữa thì phạt canh giữ cổng thành suốt ba tháng, còn lần trước nữa lại bắt đi quét nhà xí trong quân doanh…
Vào đến Mạnh phủ, vừa thấy cữu cữu đang phê duyệt công văn, Nghiêm Cẩm Đình liền như ngồi trên đống lửa.
Mạnh Vũ Chi không nói một lời, chỉ lặng lẽ xem công vụ trong tay.
Cứ thế qua hai khắc, Nghiêm Cẩm Đình rốt cuộc không chịu nổi bầu không khí áp lực này. Đằng nào cũng là chết, chém trước hay sau cũng chẳng khác, hắn cắn răng nói: “Cữu cữu, không bằng ngài cứ nói thẳng định xử trí ta thế nào đi.”
Mạnh Vũ Chi không ngẩng đầu, chỉ nhàn nhạt nói: “Ngươi nói xem, chuyện giữa ngươi và tam công tử nhà Kinh Triệu Doãn là thế nào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT