Hầu lão phu nhân trừng mắt nhìn Vân Ninh, nghiến răng nói: “Ngươi tưởng chúng ta không muốn báo quan sao? Chẳng qua là nể mặt thông gia, không muốn làm ầm mọi chuyện lên thôi!”
Vân Ninh lạnh nhạt đáp: “Không, chuyện này không phải do ta làm. Ta chẳng ngại làm lớn. Lão phu nhân chi bằng mau báo quan, bắt kẻ thật sự gây án về đi!”
Hầu lão phu nhân giận đến tái mặt: “Đến lúc này rồi ngươi còn mạnh miệng!”
Nhìn thái độ của Hầu lão phu nhân, Vân Ninh càng thêm khẳng định suy đoán trong lòng mình.
Dựa theo tính tình của Hầu lão phu nhân, nếu kẻ đánh người không có địa vị, bà ta đã sớm báo quan để trút giận rồi. Nay bà không dám báo, chứng tỏ suy đoán của nàng là đúng.
Vân Ninh mỉm cười: “Là ta mạnh miệng, hay là lão phu nhân không dám? Có phải người sớm đã biết ai đánh cháu trai mình, nhưng không dám đi tìm hắn tính sổ, nên mới đến đây làm khó ta?”
Sắc mặt Hầu lão phu nhân thoáng chốc thay đổi. Bà híp mắt lại: “Ngươi quả nhiên biết chuyện này! Vậy ra chính ngươi là chủ mưu!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT