Mấy ngày nay đi đường không ngơi nghỉ, Vân Ninh vừa đặt lưng xuống đã ngủ thiếp đi. Khi tỉnh lại thì trời đã tối, bụng đói cồn cào. Nàng qua viện bên cạnh thăm Lục Tử Quỳnh, thấy nàng ấy đã hạ sốt, trong lòng yên tâm không ít, rồi rón rén lui ra, định xuống bếp tìm chút gì ăn.
Vừa đi tới chỗ rẽ nơi đầu cầu thang, nàng liền nhìn thấy một nam một nữ đang đứng đó trò chuyện.
Nhìn rõ hai người ấy, Vân Ninh âm thầm nghĩ, quả nhiên là nam nữ chính trong sách. Nam chính xuất hiện ở đâu, nữ chính tất sẽ gặp tại đó. Nữ chính cũng luôn vì đủ loại lý do mà vô tình trùng phùng nam chính.
Lăng Tử Quan hỏi: “Sao cô nương lại đích thân sắc thuốc?”
Giản Lan Ninh đáp: “Biểu muội của ta bị bệnh, mẫu thân lo lắng nên vẫn ở bên trông nom. Ta vụng về, chẳng làm được việc gì lớn, chỉ có thể làm vài chuyện nhỏ để bớt gánh nặng cho mẫu thân.”
Lăng Tử Quan nói: “Giản cô nương quả là hiền thục hiếu thuận.”
Giản Lan Ninh: “Lăng công tử quá khen rồi. Hôm nay công tử sao lại ở nơi này?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play