Nghe nàng nói vậy, Giản Lan Ninh cười gượng.
Giản Vân Ninh này dù có học thêm chút kiến thức ở nhà họ Lục, bản chất vẫn ngu muội như xưa, đến lời như thế cũng dám nói ra. Nàng ta không biết hôn sự giữa Lục gia và Đổng thái phó là đại sự trọng yếu hay sao? Há lại là thứ nàng có thể can thiệp một câu là hủy bỏ được?
Lục Như Kiều nhíu mày.
Những ngày gần đây, nghe phụ thân và đại tẩu nói chuyện, nàng đã bắt đầu nhen nhóm hy vọng về sự thay đổi của nữ nhi, muốn chậm rãi tìm hiểu lại. Nào ngờ con bé chẳng những không đổi, mà càng thêm ngỗ nghịch. Giờ lại dám nói đến chuyện từ hôn ngu xuẩn đến cực điểm. Nếu chuyện không thành, mà Đổng gia biết là do nữ nhi phá rối, e rằng Lục gia cũng khó giữ được thể diện.
“Vân Ninh, ngươi biết gì chứ? Hôn sự giữa Lục gia và Đổng gia đã định từ lâu. Đổng công tử năm nay trúng tiến sĩ, tiền đồ rạng rỡ, lại nghe nói học rộng hiểu sâu, phẩm hạnh đoan chính, dung mạo tuấn tú, là bậc nhân tài hiếm có.”
Vân Ninh: “Mẫu thân, dung mạo và học vấn có thể nhìn thấy, nhưng nhân phẩm thì không thể chỉ trong một hai lần gặp gỡ mà nhìn ra được. Cần phải có thời gian tiếp xúc, mới biết rõ. Dù sao chuyện này liên quan đến cả đời của biểu tỷ.”
Thấy ánh mắt do dự trong mắt cháu gái, Lục Như Kiều quát: “Ngươi đừng nói những lời bậy bạ ảnh hưởng biểu tỷ ngươi. Chuyện của biểu tỷ có ngoại tổ và cữu cữu lo liệu, ngươi lo tốt chuyện của mình là được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT