Chiều hôm đó, Vân Ninh nhận được thư từ Trương ma ma.
Trong thư, Trương ma ma nói phụ thân đã đưa cả nhà hồi kinh, bà vì lo việc kinh doanh của nàng nên lưu lại Nam Châu. Đồng thời báo tin việc làm ăn ở Nam Châu khởi sắc, ngoại trừ tiệm trà. Tiệm nhạc cụ vì có nhiều học trò đăng ký nên người mua nhạc cụ cũng tăng theo, lợi nhuận tăng gấp mười lần. Hoa phô đã xử lý xong, không những không lỗ mà còn lời được ba mươi lượng bạc. Bà hỏi Vân Ninh muốn xử lý tiệm đó thế nào. Ngoài ra, còn nói hiệu sách hiện làm ăn rất tốt, đặc biệt là thoại bản, cung không đủ cầu. Chưởng quầy Chu hy vọng được in thêm, bằng không sẽ đứt hàng.
Vân Ninh trầm ngâm, rồi cầm bút hồi thư cho Trương ma ma.
Gần đây nàng đã suy tính kỹ lưỡng về mấy tiệm ở Nam Châu. Hoa phô vị trí tuy tốt nhưng không thích hợp bán hoa, lại không có người tinh thông trồng hoa bán hoa, xét về lâu dài thì không khả thi. Mà thoại bản nàng viết lại bán chạy, có ý định tiếp tục sáng tác, nên hiệu sách rất cần duy trì. Đã vậy, thay vì thuê chỗ khác, chi bằng dời hiệu sách đến chỗ hoa phô, phần mặt bằng hiệu sách hiện tại có thể chuyển nhượng vì chưa hết hạn. Tiệm nhạc cụ đương nhiên vẫn tiếp tục mở. Còn tiệm trà ế ẩm, chắc là vì phụ thân không còn làm tri phủ, các thương nhân cung trà chẳng còn nể mặt như trước. Cứ để vậy đã, sau nếu không lời sẽ tính sau.
Mấy ngày tiếp theo, Vân Ninh bận rộn suốt, sáng học việc quản gia, chiều theo Tần ma ma học cầm kỳ thư họa. Tuy Lục Tử Quỳnh vẫn chưa thân thiện với nàng, nhưng cũng không còn lời lẽ cay nghiệt như lần trước, chỉ lạnh nhạt mà thôi.
Một hôm hiếm hoi được nghỉ, nàng định tìm tiểu cữu cũu nói chuyện in thêm thoại bản, ai ngờ tiểu cữu cữu lại không ở phủ, ra ngoài lo việc làm ăn rồi.
Mãi đến mười ngày sau, nàng mới gặp được Lục Như Cẩn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT