Đến bữa tối, Vân Ninh mang cơm tới cho Lục Như Cẩn.
Nàng vốn nghĩ tiểu cữu cữu sẽ bị đánh rất thê thảm, ai ngờ vừa đến đã thấy hắn đang nằm trên đất ngủ say.
Vân Ninh còn đang do dự không biết có nên đánh thức hay không, thì Lục Như Cẩn đã mở mắt ra.
Thấy ánh mắt hắn còn rất tỉnh táo, Vân Ninh cất tiếng hỏi: “Cữu cữu chưa ngủ à?”
Lục Như Cẩn: “Ban chiều đã chợp mắt một hồi, giờ không buồn ngủ nữa.”
Hắn bị phạt phải giam trong từ đường hối lỗi, không được rời viện, lại chẳng có gì để làm, ngồi mỏi đứng mỏi, liền dứt khoát nằm xuống đất nhắm mắt nghỉ ngơi.
Ngửi thấy mùi cơm thơm ngào ngạt, Lục Như Cẩn ngồi dậy, cười nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT