Sáng sớm hôm sau, giờ Tỵ ba khắc, Vân Ninh sửa soạn xong liền đến tiền viện. Lúc nàng đến thì Lục Như Cẩn vừa mới thức dậy, nàng chờ ngoài viện một lúc.
Lục Tử Lam tự nhốt mình trong phòng gần mười ngày, cuối cùng cũng viết xong một bài phú mới. Nghĩ đến việc biểu muội từng khen bài 《Mộ Xuân phú》 của mình, lần này hắn càng thêm nghiêm túc, còn cẩn thận chép lại cả hai bài mang theo, định tìm Vân Ninh đưa cho nàng xem.
Vừa bước ra khỏi phòng đã thấy Vân Ninh đứng dưới tàng cây cách đó không xa.
Hắn trong lòng vui mừng, vội sải bước tới gần.
“Biểu muội.”
Vân Ninh quay đầu nhìn, thấy là Lục Tử Lam, liền mỉm cười: “Biểu ca.”
Lục Tử Lam thường bị người ta chê bai, lại nhiều lần thi cử thất bại, đã chẳng còn tự tin. Giờ phút này, trong tay cầm chặt hai bản phú, có chút ngại ngùng không dám đưa ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT