Sau khi ngồi xuống, Lục Tử Du thấp giọng nói: “Tiểu thúc ta có kể về muội, nói muội rất thú vị. Ta đã muốn đến gặp muội rồi, nhưng tổ phụ chưa cho phép, chẳng ai dám đi.”
Thì ra nàng được đối đãi tử tế là nhờ cữu cữu, Vân Ninh không khỏi cảm động.
Vân Ninh đáp: “Gần đây ta bận học cùng ma ma, chưa có dịp đến thăm hai vị tỷ tỷ. Về sau có rảnh, nhất định sẽ sang làm phiền.”
Lục Tử Du cười nhẹ: “Sao lại gọi là phiền? Ta ngày nào cũng ở viện thêu thùa, muội rảnh cứ đến chơi.”
Quả nhiên, người này không giống lời đồn. Không một chút hờ hững, nhìn qua cũng rất dịu dàng, không giống kiểu người tâm địa xấu xa. Lão thái gia ghét nhất kẻ không giữ quy củ, tâm thuật bất chính, mà lại rất thích nàng, đủ thấy nàng ra sao.
Vân Ninh: “Vâng.”
Lục Tử Quỳnh liếc nàng một cái, lại quay đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT