Sáng sớm hôm sau, trước khi rời phủ, Vân Ninh nhìn Lê nhi trong viện, liền gọi Trương ma ma đến dặn dò vài câu.
“Nếu nàng ta thật sự là người của Tố di nương, hôm nay ta ra khỏi phủ, nàng nhất định sẽ đi báo tin. Ma ma để ý kỹ vào, nếu nàng ta gặp người bên phía Tố di nương, thì nghe cho rõ nàng nói những gì, miễn cho oan uổng người ta.”
Tuy miệng nói thế, nhưng ánh mắt Lê nhi cứ chốc chốc liếc về phía nàng, trong lòng Vân Ninh đã mười phần chắc chín.
Trương ma ma: “Cô nương cứ yên tâm, lão nô nhất định lo liệu thỏa đáng, để nàng ta tâm phục khẩu phục.”
Vân Ninh: “Ừ, phiền ma ma rồi.”
Nửa canh giờ sau, Vân Ninh tới trang ngoài.
Nhìn cánh đồng hoang trải dài trước mặt, Vân Ninh cảm thấy đầu muốn nổ tung. Đến một kẻ không biết trồng trọt như nàng cũng nhìn ra đất đai trước mắt tệ đến mức nào. Với loại đất thế này, sao có thể trồng lúa hay lúa mì? Không biết nguyên chủ bị sao mà lại mắc bẫy nữ chính, bỏ tiền ra mua những mảnh đất không đáng một đồng thế này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT