Giản Lan Ninh hiểu Giản Vân Ninh quá rõ, nàng trước nay chưa từng có lòng tốt gì.
Bình thường chửi nàng thì cũng thôi đi, hôm nay lại dám chửi cả thế tử và đại ca, đúng là ngang ngược thô lỗ, khiến Giản gia mất hết thể diện!
“Nhị nhị muội, muội không nên nói thế tử và đại ca như vậy. Cả hai đều là người tài trí hơn người, lòng mang thiên hạ. Sở dĩ chưa vào triều làm quan là vì chưa gặp được cơ hội tốt, nếu có cơ hội ắt sẽ làm nên đại sự!”
Vân Ninh hôm nay khí thế hừng hực, ai phản bác nàng đều bị nàng mắng lại thẳng thừng.
“Con nhà thường dân không có cơ hội thì thôi đi, còn thế tử và đại ca sao lại không có? Chẳng qua là chê cơ hội quá kém, muốn chờ cái chức cao hơn mà thôi. Nay triều đình trọng văn khinh võ, Mạnh tướng thân thế võ tướng, ngày đầu bước vào triều chẳng lẽ đã có vị trí tốt? Thế mà người ta vẫn ra sứ các nước, chứng minh được bản lĩnh, ngồi vững ghế tể tướng. Phụ thân là đích thứ tử, chẳng được thừa kế tước vị, ban đầu cũng chỉ làm quan nhỏ, nay chẳng phải đã là tri phủ một châu? Đừng lấy lý do không có cơ hội để biện bạch cho sự bất tài! Đã tự xưng là người mang lý tưởng, thì hãy đi làm việc thực tế để chứng minh mình không phải hạng công tử ăn chơi vô dụng!” (editor: mắng hay lắm chỵ ơiiii)
Theo như trong truyện, cả Lăng Tử Quan và Giản Quân Ninh đều là nhân vật chính diện, có năng lực. Nếu đã giỏi như vậy, sao không chịu làm việc, mỗi ngày chỉ biết quanh quẩn đàm đạo thì được ích gì? Sao không đi làm việc thực tế, giúp dân giúp nước?
Thần sắc của Lăng Tử Quan dần trở nên nghiêm túc, ánh mắt nhìn Vân Ninh cũng thay đổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT