Đến chiều, Giản nhị gia bận rộn cả ngày, vừa ra khỏi Lễ bộ đã thấy huynh trưởng của mình chờ ở đó.
Câu đầu tiên Giản đại gia nói là: “Lão nhị, thê tử ngươi muốn dọn nhà thì dọn, chẳng buồn chào hỏi một câu, làm vậy cũng quá đáng rồi, khiến mẫu thân tức đến phát bệnh!”
Việc dọn nhà Giản nhị gia đã biết từ trưa, Lục Như Kiều sau khi thu xếp đâu vào đấy thì sai người bẩm lại toàn bộ đầu đuôi cho chàng. Kỳ thực chàng vốn đã muốn dọn đi từ lâu, không chỉ vì thăng chức, mà còn bởi phủ bá tước tuy rộng nhưng phần của nhị phòng quá nhỏ, chẳng tiện để xử lý công việc. Đôi lúc có đồng liêu đến nhà tìm chàng, đại ca hay cháu trai lại thường xuất hiện, khiến chàng không tiện tiếp đãi.
Chỉ vì mẫu thân dặn dò nên chàng vẫn chưa hành động.
Việc không báo trước quả là sai sót, nên vừa gặp đại ca, trên mặt chàng còn mang theo ý xin lỗi. Thế nhưng nghe xong lời kia, sắc mặt chàng liền trầm xuống. Mẫu thân có bị bệnh hay không chưa rõ, đại ca sao có thể giữa chốn đông người nói lời như vậy.
“Đại ca nói vậy không ổn. Mẫu thân khi nào phát bệnh? Phu nhân ta đã mời cả Thái y viện, chính miệng Lý đại nhân nói mẫu thân không bệnh. Sao đến miệng đại ca lại thành ra phu nhân làm mẫu thân tức đến phát bệnh?”
Giản đại gia vốn tưởng đệ đệ không biết chuyện, nên cố ý muốn đổ lỗi trước. Không ngờ đệ đệ lại nắm rõ mọi việc. Nghĩ đến đây, lửa giận trong lòng y càng bốc lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT