Nghiêm Cẩm Nhứ nhíu mày không vui, lo lắng nhìn sang Vân Ninh.
Sắc mặt Vân Ninh vẫn bình thản như thường.
Nghiêm Cẩm Nhứ hỏi nhỏ: “Giản nhị cô nương, cô không sao chứ?”
Vân Ninh mỉm cười: “Không sao, ta rất ổn. Miệng ở trên người họ, muốn nói gì thì cứ nói, dù sao ta cũng không quen biết họ, họ cũng chẳng ảnh hưởng gì đến ta.”
Nàng vừa rồi còn đang nghĩ, cuối cùng thì cũng đến rồi! Từ sau khi thánh chỉ ban xuống, nàng đã đoán trước sẽ có người đâm chọc sau lưng. Ở Hầu phủ bao ngày mà vẫn chưa nghe ai đàm tiếu, nàng còn tưởng bản thân đã nghĩ nhiều. Giờ thì tốt rồi, người Kinh thành quả nhiên vẫn chẳng khác gì mấy, nói năng bừa bãi, ngược lại khiến nàng cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
Nghiêm Cẩm Nhứ không ngờ Giản nhị cô nương lại có thể điềm nhiên như thế khi đối mặt với lời gièm pha, trong lòng càng thêm khâm phục nàng.
Vân Ninh thì không để tâm, nhưng có người lại để tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play