Tương truyền ở Đông Lâm có một ngọn tiên sơn.

Càng đến gần Đông Lâm, cảnh sắc lại càng đẹp đẽ, mỗi nơi đều tràn đầy sinh khí, dường như linh khí trong trời đất đều hội tụ về đây.

Quốc gia gần Đông Lâm nhất là Lịch quốc, đã có lịch sử ba trăm năm. Vị hoàng đế khai quốc là một người tài đức vẹn toàn, mưu lược hơn người, thời ông trị vì đã thiết lập quan hệ hữu hảo với các nước láng giềng, khiến Lịch quốc trở nên thịnh vượng phồn vinh. Sau khi vị hoàng đế đầu tiên qua đời, đến nay đã truyền đến đời thứ bảy. Tuy hiện tại không còn huy hoàng như thuở ban đầu, nhưng Lịch quốc vẫn được xem là một cường quốc, có nhiều thành trì và binh lính hùng mạnh.

Dân chúng Lịch quốc đặc biệt kính yêu Hoàn Ân Đế hiện tại, dĩ nhiên, không hẳn là vì chính bản thân ông, mà vì ông đã mang đến cho đất nước một Thái tử — Cơ Quyết.

Ở Lịch quốc, “Cơ” là họ của hoàng tộc.

Ngay khi Cơ Quyết chào đời, trời giáng thánh quang bao phủ toàn cung điện. Trận mưa lớn kéo dài nhiều tháng cũng lập tức ngừng lại, tiền tuyến báo tin thắng trận, lũ lụt ở ngoài hoàng thành cũng nhanh chóng rút xuống.

Hoàn Ân Đế ôm đứa con trai mới sinh ra đứng ngoài triều điện, lập tức tuyên bố trước văn võ bá quan phong Cơ Quyết làm Thái tử. Tất cả bá quan đều cúi mình hành lễ, hô vang: “Lịch quốc chi phúc, thiên mệnh sở quy!”

Từ nhỏ, Thái tử đã thông minh hơn người, lý giải nhanh nhạy, tính tình phóng khoáng, rất yêu thích cưỡi ngựa bắn tên. Vẻ ngoài của cậu giống hệt Hoàn Ân Đế, càng lớn lại càng tuấn tú, anh khí, khiến ai nhìn cũng yêu mến.

Năm nay, Thái tử Cơ Quyết mười tuổi.

Người thầy dạy cậu trước kia cũng chính là lão sư đã từng dạy Hoàn Ân Đế – một vị đế sư nay đã hơn tám mươi tuổi. Gần đây, ông mắc phong hàn, thân thể yếu dần, ngày càng không ổn. Ông không yên tâm để bất kỳ ai khác dạy dỗ Thái tử – người mà ông xem như học trò cuối cùng của mình – nên đêm đêm trằn trọc không ngủ.

Cuối cùng, một đêm nọ, ông chợt nhớ ra một người, liền lập tức vào cung đề cử người đó với Hoàn Ân Đế. Ngày hôm sau, ông trút hơi thở cuối cùng.

Hoàn Ân Đế rất tin tưởng lão sư, nhưng vẫn quyết định hỏi ý kiến của Thái tử. Ba ngày sau khi hậu táng lão sư, ông triệu Cơ Quyết vào ngự thư phòng để trò chuyện.

Khi Cơ Quyết đến ngự thư phòng, đôi mắt vẫn còn đỏ hoe. Dù mới mười tuổi, nhưng khi mất đi người thầy đã đồng hành dạy dỗ suốt nhiều năm, lòng cậu khó tránh khỏi buồn bã. Khuôn mặt vẫn còn nét ngây thơ của trẻ nhỏ nhưng mang theo vẻ cô đơn, cậu hành lễ lễ phép rồi hỏi:

“Phụ hoàng gọi nhi thần đến có chuyện gì ạ?”

Cơ Quyết mặc hoa phục đỏ thẫm thêu vàng, trên thắt lưng nhỏ có treo ngọc bội quý giá, khuôn mặt trắng hồng, đôi mắt to đen láy và có thần. Cậu có đôi mày sắc sảo, cử chỉ mang theo chút phong thái tiêu sái, tóc được búi gọn phía sau, đội ngọc quan màu vàng kim.

Hoàn Ân Đế gật đầu, nhìn trái phải đều thấy vừa ý, liền vỗ tay lên chỗ ngồi bên cạnh:

“Lại đây ngồi.”

Cơ Quyết lắc đầu:

“Phụ hoàng, nhi thần đứng đây là được rồi.”

Hoàn Ân Đế bất đắc dĩ nhưng càng thêm tán thưởng. Trong gia đình hoàng tộc, tuy là phụ tử nhưng cũng như quân thần. Thái tử phải hiểu rõ vị trí của mình trong từng hoàn cảnh – điều này vô cùng quan trọng.

“Rất tốt. Cơ Quyết, phụ hoàng nói thẳng luôn. Lão tiên sinh đã đề cử một người thay ông ấy dạy dỗ con. Một tháng nữa người đó sẽ đến. Con nghĩ thế nào?”

Cơ Quyết hơi sững người, rồi nghiêm túc đáp:

“Nếu là người lão tiên sinh chọn, nhi thần nguyện ý.”

Thái tử hiểu chuyện, biết nên làm gì và không nên làm gì. Cậu biết có bao nhiêu kỳ vọng đặt trên vai mình, nên luôn nỗ lực không làm ai thất vọng.

Hoàn Ân Đế thấy con không có vẻ gì phản đối, liền nói:

“Vậy tốt, vài hôm nữa người ấy sẽ đến. Khi đó con hãy tự mình đi đón tiếp.”

Cơ Quyết gật đầu:

“Nhi thần đã rõ.”

Tuy vậy, Cơ Quyết dù hiểu chuyện vẫn chỉ là một đứa trẻ. Bị khơi gợi tò mò, cậu không nhịn được mà hỏi:

“Phụ hoàng, vậy... Lão tiên sinh có nói người ấy là người thế nào không ạ?”

Hoàn Ân Đế lắc đầu:

“Ông ấy chỉ nói là anh em kết nghĩa của mình. Gặp rồi sẽ biết.”

“Vậy... người ấy tên gì?”

Hoàn Ân Đế nhàn nhạt đáp:

“Vạn Linh.”

Tiểu Thái tử chớp chớp mắt, như đang lặp lại cái tên ấy trong lòng, khẽ lẩm bẩm:

“Vạn Linh...”

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play