"Á hu hu hu... Bọn họ thật xấu xa. Bọn họ muốn đưa xương của con đi tu luyện. Suýt nữa là con không còn được gặp lại Hoàng bá bá rồi hu hu..."
Tuyết Mịch vừa khóc vừa che kín mặt. Gào khan thì y làm được chứ tự nhiên vậy mà muốn rớt nước mắt thì hơi khó khăn. Thế nên y che mặt lại khóc là hay nhất.
Long Thập Thất không có việc gì làm đang đi lung tung chợt loáng thoáng nghe thấy tiếng khóc của Tuyết Mịch. Lỗ tai của hắn ta lập tức dựng đứng lên. Sau khi nghiêm túc cảm nhận lại phát hiện đó thật sự là tiếng khóc của Tuyết Mịch. Thế là hắn ta gần như chạy như bay tới.
Hắn ta nhìn thấy linh kính trên bàn của Yêu Hoàng, còn có Tuyết Mịch đang gục xuống bàn khóc trong linh kính thì lập tức kinh hãi: "Tuyết Mịch! Làm sao vậy? Kẻ nào chọc con? Có phải Thời Uyên bắt nạt con không!"
Yêu Hoàng giơ tay tát thẳng cho Long Thập Thất một cái rồi đẩy hắn ta ra, luôn miệng an ủi: "Ui chao, cục cưng ngoan không khóc. Ngươi khóc, lòng của Hoàng bá bá cũng vỡ nát cả rồi. Có phải ngươi sợ không? Mịch Mịch đừng sợ, Hoàng bá bá sẽ diệt cửu tộc Chu gia kia trả thù cho ngươi!"
Long Thập Thất lời chỉ nghe được một nửa đã xúm lên: "Chu gia cái gì cơ? Có tên họ Chu nào bắt nạt Tuyết Mịch nhà ta à? Sao lại như vậy được! Diệt cửu tộc làm gì mà đủ, ta phải đi cắt đứt cội nguồn gốc rễ tộc kẻ đó! Tiểu Mịch à con đừng khóc, nói cho Thập Thất thúc nghe là Chu gia nào, Thập Thất thúc sẽ đánh chết bọn họ thay con!"
Phóng tầm mắt nhìn khắp tam giới, có mấy Chu gia dám đâm đầu vào chỗ chết chọc tới Tuyết Mịch nhà bọn họ chứ? Chẳng lẽ là Heo Yêu tộc à? To gan!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play