Thấy con vật lông trắng lại bưng một loại trái cây khác đi ra, Tuyết Mịch ôm hộp thức ăn nói: "Có phải ngươi lừa thịt của ta đúng không?"
Thịt những linh thú này là bình thường đối với y, nhưng dưới tình huống bình thường, mỗi năm rất nhiều người chưa chắc có thể ăn một lần, ngay cả hươu Vân Hương mà y thường ăn cũng do Uyên Uyên đặc biệt phái người đến Xích Hoang để bắt, kết quả hiện tại đều bị con vật nhỏ này dỗ đi.
Anh chàng này còn kén chọn, chỉ chuyên chọn loại thịt linh thú đã được nướng chín và rắc nhiều gia vị, còn thịt sống cao cấp không có gia vị thì chẳng thèm liếc mắt nhìn cái nào.
Thấy y không cầm, con vật lông trắng đưa quả sơn trà trên đầu lại gần một chút.
Tuyết Mịch lắc đầu nói: "Ngươi đổi loại khác đi. Loại này ta có rất nhiều rồi, ngươi dùng thứ khác trao đổi với ta."
Thấy y tựa hồ không muốn trao đổi, con vật lông trắng nghi hoặc nghiêng đầu, trong đôi mắt đậu đen tràn đầy hoang mang và luống cuống.
Tuyết Mịch thấy nó bất động, dường như chỉ có một loại trái cây này nên bất lực thở dài, vẫn mở hộp thức ăn ra: "Được, đổi đi, ta đoán ngươi ở trong bí cảnh này vẫn chưa ăn được miếng thịt nào, khắp nơi toàn là đá, cho nè."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play