Thuý Vi đi tới trước cửa kho bảo vật dưới đáy biển nhìn một chút. Thấy Thanh Lộc vẫn còn canh ở cửa, hắn ta không nhịn được mà nói: "Hôm nay tiểu sư đệ vẫn chưa quay về à?"
Thanh Lộc lắc đầu một cái. Hôm đó hắn ta đưa Tuyết Mịch tới đây. Kết quả là xem xong bảo vật rồi đột nhiên chẳng biết y xoay người đuổi theo cái gì. Lúc đó cũng là do hắn ta sơ ý, cứ nghĩ là kho bảo vật nhà mình mà, dù sao thì cũng sẽ không có chuyện gì bất ngờ xảy ra. Ai ngờ chính vì những suy nghĩ lơ là này mà khiến Tuyết Mịch biến mất ngay trước mặt hắn ta.
Một Thanh Lộc ngay cả Thiên Đế còn chẳng sợ thế mà ngay giây phút đó, hắn ta lại cảm nhận được mùi vị của hồn vía lên mây.
Nếu không phải Thời Uyên nói cho hắn ta biết rằng đó là Phệ Tinh Thú, nó đưa Tuyết Mịch quay lại quá khứ, khi sức mạnh ở chiếc đuôi Phệ Tinh Thú hao hết Tuyết Mịch sẽ trở về thì Thanh Lộc thật sự không biết mình sẽ làm ra chuyện gì nữa.
Chuyện này bọn họ che giấu với người ngoài. Nếu con vật thần kỳ tầm cỡ Phệ Tinh Thú để người ngoài biết được thì Thanh Lộc không quan tâm nó sẽ khuấy ra bao nhiêu gió tanh mưa máu, hắn ta chỉ quan tâm đến việc nó không thể kéo Tuyết Mịch vào việc này được.
Bây giờ núi Phi Vân có không ít người, quá hỗn loạn. Hắn ta sợ tin tức bị tiết lộ ra ngoài nên chỉ tuyên bố với bên ngoài là Tuyết Mịch đi thăm nơi ở ngày xưa của phụ thân mình sau đó giác ngộ nên bế quan luôn.
Tính đến hôm nay đã là mấy tháng rồi nhưng Tuyết Mịch vẫn chưa về. Nếu không phải ba người sư huynh của y sợ bị người ngoài phát hiện ra thì ngày nào cũng chạy qua chạy về vô số lần rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play