Long Thập Thất thảm cỡ nào gần như có thể nghe ra được từ trong tiếng gào thét không ngừng của rồng trong đêm.
Chúng thần thồn thức, vị này năm ấy cũng là đứa con cưng của Long tộc đấy, nhớ hồi ấy suýt thì lật cả Thiên Cung, Yêu Hoàng một câu cũng không chỉ trích, kết quả giờ đây bị đánh cả đêm.
Nhưng hễ nghĩ đến bởi vì sai lầm truyền thụ của hắn ta, dẫn đến việc đứa con cưng đương nhiệm có hiểu lầm với thân phận của mình thì lại thấy trận đánh này cũng khá đáng.
Nhưng điều làm chúng thần kinh sợ nhất không phải là Long Thập Thất và Tuyết Mịch mà là thái độ của Thời Uyên, đêm qua Thời Uyên giằng co với mấy người của Long tộc, biểu cảm vi diệu lúc ôm Tuyết Mịch đi sau đó, chắc chắn là đã động phàm tâm không chạy đi đâu được.
Chỉ là cửa ải Long tộc này, e là không dễ qua.
Trong Yêu Thần Điện của Thiên Cung, Long Thập Thất đáng thương quỳ ngồi chính giữa đại điện, Yêu Hoàng ngồi ở thượng tọa đau đầu nhìn hắn ta: "Lúc ấy Tuyết Mịch mới bao lớn chứ, ngươi nói với y mấy thứ này?"
Long Thập Thất cũng hối hận rồi, tâm can tỳ phế ăn năn đau đớn: "Y sinh tò mò với Long Nữ trong tộc, ta nói với y đôi điều, ai ngờ y nghe lọt tai câu này chứ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT