Tuyết Mịch uống ngụm nước trái cây cuối cùng trong ly rồi sờ bụng một cái, cảm thấy hơi no no rồi.
Linh khí trong linh thực được dùng trong bữa tiệc Phong Thần quá mạnh mẽ. Dù sao thì cũng dùng để chiêu đãi Thượng thần nên ít nhất y còn có thể chịu được sức nặng của bảy tám món đồ ăn chứ Hoa Triều và Phồn Lũ thì không thể. Hai người nhiều nhất cũng chỉ ăn được ba bốn miếng thịt rồi không thể ăn được nữa. Linh quả cũng chỉ có thể ăn được gần một nửa là linh khí đã đầy đến nỗi không chứa nổi nữa.
Ăn no quá sẽ dễ buồn ngủ. Tuyết Mịch vốn đang ngồi trong tư thế cực kỳ chỉnh tề, từ từ bắt đầu dựa cả người vào đùi Thời Uyên, che miệng ngáp một cái rồi nhỏ giọng nói: "Bao giờ mới có thể kết thúc đây? Ta mệt quá à."
Nhìn cơn buồn ngủ ướt át trong mắt y, Thời Uyên vô tình đánh vỡ ước mơ ăn no muốn ngủ kia: "E rằng hôm nay còn chưa kết thúc được đâu."
Tuyết Mịch nghiêng đầu nhìn chúng thần một cái, rõ ràng cũng đã sắp kết thúc rồi mà.
Những tiên cơ kia đều lui ra hết rồi không nhảy múa nữa.
Ngay lúc Tuyết Mịch đang chuẩn bị hỏi vì sao thì bầu trời bên ngoài đại điện bỗng nhiên đỏ như lửa, trông như tầng mây bị lửa đốt vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play