Đột nhiên phát hiện ra một bí mật nhỏ của Hoàng bá bá, lại nhìn sang cục đá được Nhân tộc xem như bảo bối kia, Tuyết Mịch cũng có chút ngại khi phải nhìn lại lần thứ hai, nói cho cùng thì y cũng thường xuyên đi chân trần dẫm lên chơi trong suối nước.
Vì thế quay đầu, nhìn về phía Chu Diệp hỏi: "Nơi này có phần của ngươi không?"
Chu Diệp trực tiếp lắc đầu: "Ta sẽ không đi."
Lần này đến cả Hoa Triều cũng cảm thấy hơi ngoài ý muốn mà nhìn qua đây, hắn ta còn tưởng rằng chỉ cần là tu sĩ Nhân tộc đều sẽ tranh nhau đến bể đầu cũng muốn vào được Yêu giới chứ.
Tuyết Mịch cũng có chút ngoài ý muốn: "Vì sao?"
Đôi tay của Chu Diệp vòng trước ngực, cằm hơi nhếch lên: "Ta ở nhân gian tiêu dao sung sướng không tốt sao, phàm nhân bình thường cũng chỉ có tuổi thọ mấy chục năm, có thể sống đến trăm tuổi đã ít lại càng ít, ta may mắn nhập đạo, tu vi chậm rãi tăng lên, mấy trăm tuổi chắc là cũng có thể sống đến được, Tỉ Nguyên đại lục này của ta cũng không được xem là kém cỏi, tốt xấu gì vẫn là đại lục nhất đẳng, là nơi mà bao nhiêu người khát vọng, ta ở chỗ này không đến mức tác oai tác quái, nhưng muốn có cái gì liền có được cái đó, có tức giận cũng có thể tùy tiện trút, chờ đến khi ta đến Yêu giới, ta có cái gì, chỉ có tính tình thích tìm chết, ta đi làm gì, chịu chết sao."
Lời này thật sự làm Tuyết Mịch không nghĩ tới, lập tức dùng một loại ánh mắt khác biệt để nhìn Chu Diệp: "Không nghĩ tới ngươi còn rất biết tự hiểu bản thân."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play