Dáng vẻ của tên Hoàng Đế Nhân tộc này cũng coi như là nho nhã, trông mặt mũi có vẻ hiền lành hơn là uy nghiêm, tuổi thì hơi lớn, không giống nhóm Long thúc thúc thậm chí là Hoàng bá bá của y. Chờ sau khi y lớn lên có lẽ mấy thúc thúc kia trông chẳng khác gì ca ca y. Hoàng Đế Nhân tộc này nhìn là biết một thúc thúc lớn tuổi rồi.
Nhưng khí chất quanh thân thì vẫn có. Dù sao người ta cũng là người cầm quyền trên cao của Nhân tộc. Nhưng với Tuyết Mịch mà nói thì vẫn hơi yếu, còn không bằng khí chất của ảnh vệ mặt lạnh bên người y nữa.
Dù sao thì đây cũng là địa bàn của Nhân tộc, người thống trị cũng là người ta nên mặc dù Tuyết Mịch không hành lễ nhưng vẫn nhảy xuống khỏi lưng Huyền Trạch, cũng coi như cho người ta sự tôn trọng đầy đủ.
Mặc dù trước đó Chu Diệp đã cho người truyền lời rằng thiếu niên không biết thân phận này rất đẹp, khí chất không tầm thường, thế nhưng chờ đến khi nhìn thấy người thật rồi, Chu Đế vẫn phải ngạc nhiên mất một lúc, thậm chí còn vô thức khom người hành lễ một cái: "Tiên quân đường xa tới nhưng không tiếp đón từ xa được. Mong Tiên quân tha tội."
Mọi người đi ra đón người cùng Chu Đế cũng đồng thanh: "Kính cẩn đón tiếp Tiên quân!"
Trên đường tới đây Tuyết Mịch đã thăm dò cách gọi của nơi này rồi nên bây giờ đáp lại rất tự nhiên: "Chu Đế khách khí rồi. Không mời mà tới là ta quấy rầy mọi người mới đúng."
Thiếu thiếu niên này không hề uốn nắn xưng hô Tiên quân kia, trong lòng Chu Đế càng căng thẳng hơn, vẻ mặt trở nên cung kính hơn không ít: "Mời Tiên quân vào trong."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play