Anh bất đắc dĩ đỡ trán, ngước mắt nhìn tiểu miêu đang ngồi xổm trên đảo bếp, cằm hất cao, bộ dáng ngạo mạn không chịu nổi. “Xuân Bính, em lại làm sao thế?”
Chuyện gì đây? Kiêu Lẫm vốn đang có chút chột dạ, nghe thấy Quý Đông Thời mở miệng hỏi, lập tức đỏ bừng mặt, tức giận nhảy phắt khỏi đảo bếp.
Tên lãng—ao kia căn bản không có chút chân tình nào với cậu! Chẳng qua chỉ làm đổ chút nước canh, đánh vỡ một cái nắp nồi thôi mà, thế mà vừa về đã trút giận lên người cậu!
“Khoan đã,” Quý Đông Thời vội vàng đuổi theo, lo lắng hỏi, “Chạy cái gì vậy? Mau để anh xem nào, có bị thương không?”
Bước chân Kiêu Lẫm khựng lại.
“Có phải đói bụng rồi không?” Quý Đông Thời không để ý cậu giãy giụa, đưa tay ôm lấy, khẽ vuốt lên cái bụng mềm nhũn của cậu, dịu dàng nói, “Xin lỗi, anh về muộn.”
Bụng tiểu miêu lép xẹp, vừa nhìn đã biết là chưa ăn gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play