Có dù che chắn, cô không lo bị ướt khi câu rương báu.

Rương báu vẫn chưa mắc câu, Vân Miên Miên cảm thấy hơi đói bụng, cô uống chút nước rồi quyết định nướng thử củ khoai tây xem sao.

Cô lấy củ khoai tây ra, ném vào bếp lò nướng. Ngay sau đó, Vân Miên Miên dùng cây trúc làm thành một đôi đũa, đúng là hàng "bàn chế tạo" sản xuất, vừa nhanh vừa tốt.

Sau đó, cô lấy cơm chiên hải sản ra. Món ăn lấy từ trong ba lô vẫn còn nóng hổi, bốc khói nghi ngút.

"Ăn thôi."

Cơm chiên hải sản được làm từ tôm tươi, sò biển, đậu nành, bắp, hành tây, thêm chút sa tế xào, thơm ngon khó cưỡng. Cơm thì tơi, tôm và sò biển tươi ngọt hòa quyện với vị ngọt của đậu nành, bắp và hành tây, ăn rất có trình tự. Sa tế cho vừa đủ, Vân Miên Miên vốn thích ăn đậm đà nên thấy rất hợp khẩu vị.

Một bát cơm chiên lớn, Vân Miên Miên ăn sạch sành sanh, không bỏ một hạt nào.

Quá ngon!

Quả nhiên, con người ta luôn cần carbohydrate để có cảm giác hạnh phúc và no bụng.

Bánh mì tuy ngon, nhưng không thể so sánh với niềm vui mà bát cơm chiên này mang lại.

Ăn no rồi, cô tiếp tục làm việc.

Hôm nay cô có rất nhiều việc phải làm.

Trước tiên, cô sắp xếp lại đồ đạc của mình.

Hiện tại đồ đạc của cô hơi nhiều, đến nỗi cô không nhớ hết được.

Cô chỉ xem những đồ ăn và vật tư chủ yếu trong ba lô và hòm giữ đồ.

[Gỗ ×975, đinh sắt ×58, khối sắt ×183, thuỷ tinh ×6, vải bông ×14, giấy dầu ×15, sợi tơ ×10, dầu trẩu  ×2, cây trúc ×30, than củi ×5, vỏ sò ×4, bùn đất ×1]

[Nước khoáng ×12, màn thầu ×1, khoai tây ×10, sữa bò ×4, nước táo ×1, đào mật ×7, nửa quả dưa hấu, một hộp xoài, cơm chiên hải sản ×2, thịt cá ×4, một thùng nước tinh khiết]

[Bật lửa ×2, mảnh chìa khóa ×1, thẻ lên đảo ×1, mũ vàng nhỏ ×2, bộ đồ ngủ gấu nhỏ ×2, sách hướng dẫn trồng trọt, một gói hạt cải trắng, bếp lò ×1, bùn đất ×1, dao găm ×1, rìu ×1]

[Bản vẽ đèn hắc ín ×1, bản vẽ ghế đơn ×1, bản vẽ kiếm đồng ×1, bản vẽ dù giấy ×1]

Bản vẽ dù giấy trước đó nhận được hai cái, đã dùng một cái, còn lại một cái.

Sắp xếp đồ đạc khiến Vân Miên Miên cảm thấy vững tâm hơn, nhưng cô vẫn thấy những thứ này chưa đủ, cần nhiều hơn nữa.

Một tay Vân Miên Miên cầm cần câu để câu rương báu, tay còn lại thao tác trên màn hình.

Cô treo đơn thu mua cây trúc, sợi tơ, giấy dầu ở Đại sảnh Giao dịch, có thể dùng nước khoáng và vật liệu nâng cấp để đổi. Cô cũng treo đơn dùng rìu hoặc dao phay để giao dịch thuỷ tinh hoặc bản vẽ.

Tất cả đều là giao dịch ẩn danh, không ai biết cô là ai.

Sau đó, Vân Miên Miên nhắn tin riêng cho Hồ Nguyên.

Hai người đã mấy ngày không liên lạc. Hôm qua Vân Miên Miên bận quá, một số tin nhắn chưa kịp xem. Hồ Nguyên tìm cô để đổi đồ ăn thức uống, nhưng cô bận rộn chế tạo vũ khí nên không kịp trả lời. Sau đó tin nhắn đến quá nhiều, cô quên mất.

Mùa mưa đã đến, tài nguyên nước vẫn khan hiếm. Tối qua, những người dùng vật chứa để hứng nước mưa uống đều than phiền trên kênh trò chuyện rằng họ bị đau bụng. Tuy không sao, nhưng họ cảm thấy khó chịu và tinh thần giảm sút nhiều.

Vì vậy, mọi người không dám uống nước mưa, sợ bị  nhiễm độc.

Vân Miên Miên hơi lo lắng, không biết Hồ Nguyên có bị khó chịu vì uống nước mưa không.

Vân Miên Miên: "Anh sao rồi? Mấy hôm nay không thấy tin tức gì?"

Rất lâu sau, Hồ Nguyên mới trả lời: "Không ổn lắm."

Vân Miên Miên: "Sao vậy?"

Hồ Nguyên: "Ha ha, thuyền chìm, lại còn uống nước mưa, tiêu chảy nữa chứ. Hiện tại đang hoài nghi nhân sinh đây."

Vân Miên Miên: ...

Cô đoán đúng rồi.

Vân Miên Miên: "Vậy anh tính làm sao?"

Hồ Nguyên: "Không biết nữa, có lẽ không trụ nổi thì chết thôi. Dù sao tôi là trẻ mồ côi, cũng chẳng có gì vướng bận."

Xem ra anh ta đang tự kỷ.

Vân Miên Miên định trả lời thì cần câu của cô động đậy.

Rương báu mới đến rồi!

Lần này là một rương bạc!

Mắt Vân Miên Miên sáng lên. Dù rất nặng, cô vẫn dùng hết sức kéo nhanh rương báu lên khỏi mặt nước.

Rương bạc! Lấp lánh ánh bạc!

Cô mở hộp ra và lập tức bị những thứ hoa hòe hoa sói bên trong làm choáng váng.

[Nhận được một lọ thuốc tiêu hóa, diosmectite ×2, băng gạc ×5, thuốc chống viêm ×1, thuốc giảm đau ×1, thuốc trị cảm ×1]

Cái hộp này là hộp y tế sao?

Toàn là dược phẩm!

Đây đều là bảo bối cả.

Trên biển cầu sinh, chỉ cần bị cảm mạo, phát sốt hoặc đau đầu cũng rất phiền phức, đừng nói đến bị thương.

Vân Miên Miên mừng rỡ, trực tiếp bỏ hết vào ba lô.

À, diosmectite có vẻ rất hữu dụng cho việc điều trị tiêu chảy.

Vân Miên Miên vẫn hy vọng Hồ Nguyên tỉnh táo lại để giúp cô. Qua những lần tiếp xúc trước đây, Hồ Nguyên có vẻ là người biết buôn bán. Những món đồ cô đổi với anh ta, dù anh ta không có, anh ta cũng có thể nhanh chóng giúp cô kiếm được. Vân Miên Miên cho rằng anh ta có chút năng lực.

Lần này cô có ý định làm ăn, muốn rủ anh ta cùng tham gia.

Vân Miên Miên gửi giao dịch cho Hồ Nguyên.

"Tôi có một số đồ có thể đổi với anh." Vân Miên Miên đặt lên một lọ nước khoáng và một gói diosmectite, "anh xem anh có thể ra giá thế nào?"

Trước tiên xem Hồ Nguyên có bao nhiêu thực lực đã.

Nếu những thứ Hồ Nguyên đưa ra không làm cô hài lòng, cô sẽ xem xét lại người hợp tác.

Hồ Nguyên vốn đang nằm liệt trên thuyền. Màn hình di chuyển theo tầm mắt của anh ta, nên anh ta chỉ cần mở mắt ra là có thể thấy tin nhắn của Vân Miên Miên.

Khi anh ta nhìn thấy diosmectite xuất hiện trên màn hình, anh ta hơi ngớ người.

Thế mà lại có thứ này.

À, cũng đúng, có người từ thế giới hiện thực đến đây, mang theo cả hành lý, có chút dược phẩm cũng bình thường thôi.

Nhưng Vân Miên Miên lại chịu lấy ra dược phẩm quý giá như vậy để trao đổi với mình.

Hồ Nguyên vẫn rất cảm động.

Anh ta nhìn vào ba lô của mình, tự hỏi nên lấy gì để trao đổi với Vân Miên Miên.

Tiêu chảy thì không chết được, nhưng nếu trời cứ mưa mãi thì thuyền của anh ta sẽ chìm. Anh ta lại không thể lái thuyền ra khơi được, cảm xúc dâng trào khiến anh ta có chút tự sa ngã.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play