Nếu vậy, cô chạy nhanh mở món quà tân thủ xem sao.
Vân Miên Miên lấy món quà tân thủ, nhìn không lớn lắm, nhưng ôm lại khá nặng. Cô xé mở đóng gói, một đống lớn đồ vật tràn ra.
[món quà tân thủ mở ra, phúc tinh cao chiếu vận may có hiệu lực!]
[Đạt được 1 cây cần câu hoàn hảo, gỗ x10, 1 chén mì canh suông hành bay, 1 bộ nội y giữ ấm, 1 bao hạt giống cải trắng, nước khoáng x3, bánh mì nếp than x2]
Cũng không tệ lắm! Đồ vật khá nhiều.
Vừa rồi trong ba lô món quà tân thủ biến mất, mấy thứ này chiếm 7 ô vuông.
Vân Miên Miên cắn một ngụm kem vẫn chưa tan, gãi đầu, "Kế tiếp mình phải bắt đầu trồng trọt sao?"
Cô mở kênh trò chuyện thì thấy nơi này rất náo nhiệt.
Tin tức xoát liên tục, rất nhiều tin nhắn nhảy lên trên quầng sáng.
"Đây là địa phương quỷ quái gì vậy, tôi muốn về nhà, tôi không muốn chơi cái trò chơi quỷ quái này!"
"Tôi sợ quá, tôi không chơi đâu, nhảy xuống biển có về nhà được không?"
"Ngàn vạn lần đừng, trong biển chắc chắn có cá mập."
"Khát ch·ết mất, đến nước cũng không có, làm sao sống đây?"
"Tôi mở được 1 lọ nước trong gói quà tân thủ , mọi người không có sao?"
" Tôi không có, Tôi chỉ có 1 cây cần câu với mấy khúc gỗ, rác rưởi!"
"Ta mở được 2 bình nước khoáng, còn có 1 cái bánh mì!"
"Ngọa tào, Âu hoàng à, thế mà còn có bánh mì, Tôi sắp ch·ết đói rồi."
Mỗi tin nhắn đều có tên người gửi, hình như là hệ thống dùng tên thật để nói chuyện phiếm.
So với những người này, Vân Miên Miên mở được nhiều đồ hơn hẳn.
Tuy rằng vận khí của cô vốn dĩ đã rất tốt, nhưng chắc cũng có xúc xắc may mắn cộng thêm.
Vân Miên Miên vươn tay, xúc xắc may mắn lại xuất hiện trên tay cô.
Cô cẩn thận nghiên cứu một chút, phát hiện xúc xắc có 6 mặt, mỗi mặt viết một chữ khác nhau.
Lần lượt là:
1: Chuyện tốt thành đôi: Bất kể thu hoạch gì đều được gấp đôi.
2: Bỉ cực thái lai: Vận xui qua đi, vận may liền tới.
3: Vạn sự như : điều mong muốn sẽ thành sự thật
4: Cảm ơn đã chiếu cố: Thần may mắn hôm nay nghỉ ngơi rồi!
5: Một ngày bình thường:không có chuyện tốt cũng không có chuyện xấu.
6: Phúc tinh cao chiếu:vận may siêu cấp vô địch!
Hóa ra không phải hoàn toàn là may mắn, cũng có bình thường, nhưng may là không có mặt xấu.
Nhưng chỉ cần tung được 1, 3, 6 thì đều là vận khí phi thường tốt.
Xác suất 50/50.
Vân Miên Miên cảm thấy mỹ mãn gặm xong que kem.
【Trên biển bắt đầu thủy triều lên, lúc này có nhiều bảo rương nhất, người chơi có thể tự câu bảo rương.】
Thanh âm hệ thống trò chơi vang lên bên tai Vân Miên Miên.
Vân Miên Miên lập tức lấy cần câu ra, chạy ra bờ biển, phát hiện nước biển từng đợt từng đợt tràn vào bờ, nhìn xa xa quả thật có mấy cái bảo rương trôi trên mặt nước.
Cô nhìn xuống mặt nước biển, thấy có bóng đen kỳ quái, nghĩ đến vừa rồi có người chơi nói trong nước biển có thuỷ quái, nhưng không thấy chúng nó ngoi đầu lên.
Vân Miên Miên quăng cần câu, dây câu bay vào trong nước.
Ước chừng 1 phút sau, cần câu chìm xuống, có một lực nặng kéo xuống, Vân Miên Miên biết là có rồi, lập tức kéo lại.
Quả nhiên, một cái rương gỗ bị cô kéo lên.
【Đạt được bảo rương gỗ】
Rương gỗ trông xám xịt, còn hơi cũ nát, có một cái khóa màu đồng vàng, không khóa, bẻ lên là mở được.
Vân Miên Miên vừa mở rương ra thì nghe thấy âm thanh.
[Đạt được nước khoáng x2, màn thầu x2, đinh sắt x5, dây câu x5]
Thu hoạch không nhỏ!
Vân Miên Miên vui vẻ lấy đồ ra, mặc kệ có dùng được hay không, cứ bỏ vào ba lô đã.
Cô còn định câu tiếp thì phát hiện trên cần có giới thiệu thuộc tính: [Cần câu sơ cấp (có thể thăng cấp), toàn thân màu đen, nhìn là biết rất bình thường rồi.]
[Cần câu sơ cấp 1 ngày chỉ câu được 1 bảo rương, hơn nữa chỉ câu được rương gỗ.]
[Điều kiện thăng cấp: Bản vẽ cần câu trung cấp, dây câu x5]
Xem ra muốn mở nhiều hộp bí ẩn hơn thì phải thăng cấp cần câu trước.
Nhưng cô chỉ có dây câu, không có bản vẽ, chỉ có thể tính sau.
Vân Miên Miên thu cần câu, lấy 1 lọ nước từ ba lô ra, ừng ực ừng ực uống gần nửa bình.
Nhìn thời gian, 6 giờ, cô tìm một cục đá ngồi xuống, vừa uống nước vừa xem kênh trò chuyện.
"Bảo rương của tôi chỉ có 2 khúc gỗ, thế này mà gọi là bảo rương á? Hố ch·ết."
"Ha ha ha, bảo rương của tôi có bánh mì, tối nay không lo đói."
"tôi câu nửa ngày trời mà không được cái bảo rương nào, cạn lời, đến giờ còn không có bình nước nào, có ai cho tôi xin 1 lọ nước uống với, tôi khát khô cả họng rồi."
"Gỗ đổi nước, ai đổi không? Khát ch·ết mất, cứu với."
"Rương gỗ ngàn vạn lần đừng vứt, có thể phân giải thành gỗ đấy."
Xem ra thức ăn, nước uống đều là vật tư khan hiếm.
Rất nhiều người đến giờ vẫn chưa có.
Trò chơi này khắc nghiệt với người chơi thật, không nước không lương, làm sao mà chịu nổi.
Nhưng chắc cũng có cách khác thôi.
Dù sao đây mới là ngày đầu tiên, không đến mức không cho đường sống.
Thấy rương gỗ có thể phân giải, Vân Miên Miên may mắn là mình không vứt rương gỗ đi.
Cô đặt tô mỳ lên trên, như vậy không cần phải luôn tay bưng bát.
Vân Miên Miên húp trước một ngụm canh mì suông.
Nóng hôi hổi, uống xong cả người ấm lên.
Sợi mì dai, nhìn trắng phau, canh cũng trong veo, lá hành bay thêm chút vị tươi, còn có tiêu xay, uống rất thoải mái.
Gió biển buổi chiều tà thổi có hơi lạnh, dù Vân Miên Miên mặc áo dài tay, nhưng vẫn hơi lạnh, một ngụm canh vào bụng, liền cảm thấy không lạnh nữa, hơn nữa bát mì nhìn thanh đạm, nhưng hương vị lại rất ngon.
Ăn xong, bát mì tự biến mất.
xem sao.
Vân Miên Miên lấy món quà tân thủ, nhìn không lớn lắm, nhưng ôm lại khá nặng. Cô xé mở đóng gói, một đống lớn đồ vật tràn ra.
[món quà tân thủ mở ra, phúc tinh cao chiếu vận may có hiệu lực!]
[Đạt được 1 cây cần câu hoàn hảo, gỗ x10, 1 chén mì canh suông hành bay, 1 bộ nội y giữ ấm, 1 bao hạt giống cải trắng, nước khoáng x3, bánh mì nếp than x2]
Cũng không tệ lắm! Đồ vật khá nhiều.
Vừa rồi trong ba lô món quà tân thủ biến mất, mấy thứ này chiếm 7 ô vuông.
Vân Miên Miên cắn một ngụm kem vẫn chưa tan, gãi đầu, "Kế tiếp mình phải bắt đầu trồng trọt sao?"
Cô mở kênh trò chuyện thì thấy nơi này rất náo nhiệt.
Tin tức xoát liên tục, rất nhiều tin nhắn nhảy lên trên quầng sáng.
"Đây là địa phương quỷ quái gì vậy, tôi muốn về nhà, tôi không muốn chơi cái trò chơi quỷ quái này!"
"Tôi sợ quá, tôi không chơi đâu, nhảy xuống biển có về nhà được không?"
"Ngàn vạn lần đừng, trong biển chắc chắn có cá mập."
"Khát ch·ết mất, đến nước cũng không có, làm sao sống đây?"
"Tôi mở được 1 lọ nước trong gói quà tân thủ , mọi người không có sao?"
" Tôi không có, Tôi chỉ có 1 cây cần câu với mấy khúc gỗ, rác rưởi!"
"Ta mở được 2 bình nước khoáng, còn có 1 cái bánh mì!"
"Ngọa tào, Âu hoàng à, thế mà còn có bánh mì, Tôi sắp ch·ết đói rồi."
Mỗi tin nhắn đều có tên người gửi, hình như là hệ thống dùng tên thật để nói chuyện phiếm.
So với những người này, Vân Miên Miên mở được nhiều đồ hơn hẳn.
Tuy rằng vận khí của cô vốn dĩ đã rất tốt, nhưng chắc cũng có xúc xắc may mắn cộng thêm.
Vân Miên Miên vươn tay, xúc xắc may mắn lại xuất hiện trên tay cô.
Cô cẩn thận nghiên cứu một chút, phát hiện xúc xắc có 6 mặt, mỗi mặt viết một chữ khác nhau.
Lần lượt là:
1: Chuyện tốt thành đôi: Bất kể thu hoạch gì đều được gấp đôi.
2: Bỉ cực thái lai: Vận xui qua đi, vận may liền tới.
3: Vạn sự như : điều mong muốn sẽ thành sự thật
4: Cảm ơn đã chiếu cố: Thần may mắn hôm nay nghỉ ngơi rồi!
5: Một ngày bình thường:không có chuyện tốt cũng không có chuyện xấu.
6: Phúc tinh cao chiếu:vận may siêu cấp vô địch!
Hóa ra không phải hoàn toàn là may mắn, cũng có bình thường, nhưng may là không có mặt xấu.
Nhưng chỉ cần tung được 1, 3, 6 thì đều là vận khí phi thường tốt.
Xác suất 50/50.
Vân Miên Miên cảm thấy mỹ mãn gặm xong que kem.
【Trên biển bắt đầu thủy triều lên, lúc này có nhiều bảo rương nhất, người chơi có thể tự câu bảo rương.】
Thanh âm hệ thống trò chơi vang lên bên tai Vân Miên Miên.
Vân Miên Miên lập tức lấy cần câu ra, chạy ra bờ biển, phát hiện nước biển từng đợt từng đợt tràn vào bờ, nhìn xa xa quả thật có mấy cái bảo rương trôi trên mặt nước.
Cô nhìn xuống mặt nước biển, thấy có bóng đen kỳ quái, nghĩ đến vừa rồi có người chơi nói trong nước biển có thuỷ quái, nhưng không thấy chúng nó ngoi đầu lên.
Vân Miên Miên quăng cần câu, dây câu bay vào trong nước.
Ước chừng 1 phút sau, cần câu chìm xuống, có một lực nặng kéo xuống, Vân Miên Miên biết là có rồi, lập tức kéo lại.
Quả nhiên, một cái rương gỗ bị cô kéo lên.
【Đạt được bảo rương gỗ】
Rương gỗ trông xám xịt, còn hơi cũ nát, có một cái khóa màu đồng vàng, không khóa, bẻ lên là mở được.
Vân Miên Miên vừa mở rương ra thì nghe thấy âm thanh.
[Đạt được nước khoáng x2, màn thầu x2, đinh sắt x5, dây câu x5]
Thu hoạch không nhỏ!
Vân Miên Miên vui vẻ lấy đồ ra, mặc kệ có dùng được hay không, cứ bỏ vào ba lô đã.
Cô còn định câu tiếp thì phát hiện trên cần có giới thiệu thuộc tính: [Cần câu sơ cấp (có thể thăng cấp), toàn thân màu đen, nhìn là biết rất bình thường rồi.]
[Cần câu sơ cấp 1 ngày chỉ câu được 1 bảo rương, hơn nữa chỉ câu được rương gỗ.]
[Điều kiện thăng cấp: Bản vẽ cần câu trung cấp, dây câu x5]
Xem ra muốn mở nhiều hộp bí ẩn hơn thì phải thăng cấp cần câu trước.
Nhưng cô chỉ có dây câu, không có bản vẽ, chỉ có thể tính sau.
Vân Miên Miên thu cần câu, lấy 1 lọ nước từ ba lô ra, ừng ực ừng ực uống gần nửa bình.
Nhìn thời gian, 6 giờ, cô tìm một cục đá ngồi xuống, vừa uống nước vừa xem kênh trò chuyện.
"Bảo rương của tôi chỉ có 2 khúc gỗ, thế này mà gọi là bảo rương á? Hố ch·ết."
"Ha ha ha, bảo rương của tôi có bánh mì, tối nay không lo đói."
"tôi câu nửa ngày trời mà không được cái bảo rương nào, cạn lời, đến giờ còn không có bình nước nào, có ai cho tôi xin 1 lọ nước uống với, tôi khát khô cả họng rồi."
"Gỗ đổi nước, ai đổi không? Khát ch·ết mất, cứu với."
"Rương gỗ ngàn vạn lần đừng vứt, có thể phân giải thành gỗ đấy."
Xem ra thức ăn, nước uống đều là vật tư khan hiếm.
Rất nhiều người đến giờ vẫn chưa có.
Trò chơi này khắc nghiệt với người chơi thật, không nước không lương, làm sao mà chịu nổi.
Nhưng chắc cũng có cách khác thôi.
Dù sao đây mới là ngày đầu tiên, không đến mức không cho đường sống.
Thấy rương gỗ có thể phân giải, Vân Miên Miên may mắn là mình không vứt rương gỗ đi.
Cô đặt tô mỳ lên trên, như vậy không cần phải luôn tay bưng bát.
Vân Miên Miên húp trước một ngụm canh mì suông.
Nóng hôi hổi, uống xong cả người ấm lên.
Sợi mì dai, nhìn trắng phau, canh cũng trong veo, lá hành bay thêm chút vị tươi, còn có tiêu xay, uống rất thoải mái.
Gió biển buổi chiều tà thổi có hơi lạnh, dù Vân Miên Miên mặc áo dài tay, nhưng vẫn hơi lạnh, một ngụm canh vào bụng, liền cảm thấy không lạnh nữa, hơn nữa bát mì nhìn thanh đạm, nhưng hương vị lại rất ngon.
Ăn xong, bát mì tự biến mất.