Nghĩ đến mẹ mình đúng là “rất tiết kiệm”, anh rể La vẫn ôm chút hy vọng. “Nhưng đây là tang lễ của bà, có tiết kiệm… cũng không đến mức chứ?”
Nhìn bà cụ đang lượn trên sân, chăm chú xem khách đánh bài, Tổ Thanh cười. “Tang lễ này, anh tiêu bao nhiêu tiền?”
Anh rể La im lặng, nghiêng đầu nhìn vườn rau cạnh ngôi nhà cũ. Dù là đêm, anh vẫn như thấy rõ dáng vẻ ngày xưa của nó. “Mẹ tôi khổ hơn nửa đời nuôi tôi và hai chị. Dù sao tôi cũng phải làm cho mẹ được nở mày nở mặt, đúng không?”
Vừa dứt lời, Tổ Thanh thấy bà cụ đang lượn lờ trên đám khách bỗng bay đến bên anh rể La, chỉ vào đầu anh mắng, “Mẹ sao sinh ra cái thằng phá gia chi tử như mày! Nuôi con chẳng tốn tiền à? Có thằng cha phá của như mày, khổ hai đứa cháu tao quá!”
Anh rể La không có phản ứng, nhưng Tả Ức cứng mặt, khẽ chọc Tổ Thanh.
“Sao thế?” Tổ Thanh nghiêng đầu nhìn anh. Càn Thế Bân và anh rể La cũng ngơ ngác nhìn Tả Ức.
Tả Ức hít sâu, thấy bà cụ bên anh rể La vẫn mắng không ngừng, mới nói, “Cậu… cậu có thấy bà ấy không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play