Lam Chiêu Nghi đầy kiêu ngạo tự mãn ngồi xuống, ánh mắt xung quanh hoặc ghen ghét hoặc chua xót hướng về phía nàng, khiến nàng vô cùng hưởng thụ. Nửa tháng nay, nàng đã quen thuộc với những ánh mắt như vậy, đối với nàng, đây không gì khác chính là biểu tượng của sự sủng ái hậu cung.
Trần cô cô tự mình đến dâng trà nóng cho nàng.
Lam Chiêu Nghi ra hiệu cho cung nữ bên cạnh nhận lấy, còn bản thân thì khẽ gật đầu ý bảo.
Trần cô cô vẫn giữ nụ cười trên mặt, sau khi dâng trà xong liền cung kính lui về chỗ cũ.
Lúc này, Hoàng Hậu nương nương vẫn chưa xuất hiện, các phi tần đang ngồi đều kiên nhẫn chờ đợi như thường lệ. Nhưng khác với mọi khi, hôm nay lại có người không hề e dè sự hiện diện của Quý Phi nương nương, thoải mái trò chuyện cười đùa. Tiếng động không nhỏ, tiếng cười ha ha thỉnh thoảng vang lên từ một góc nào đó.
An Tuyển Hầu bị Lam Chiêu Nghi kéo vào cuộc nói đùa, mặt trắng bệch, lưng run rẩy.
Lam Chiêu Nghi khoái chí, vui vẻ véo nhẹ An Tuyển Hầu, hờn dỗi hỏi nàng xem móng tay mới nhuộm có đẹp không.
Trong đại điện Khôn Ninh Cung, ánh mắt của gần nửa số người đều đổ dồn vào hai người họ, nhìn họ cười nói ồn ào không kiêng dè ai. Dĩ nhiên, chủ yếu là do Lam Chiêu Nghi đang đùa giỡn.
Trang Phi cầm khăn che đi khóe môi khẽ nhếch. Mới chỉ được ba phần nhan sắc mà đã vội vàng muốn mở phường nhuộm, thật không biết trời cao đất dày. Cứ làm đi, nếu có bản lĩnh thì làm lớn hơn nữa, để xem Văn Quý phi “tính tốt” kia có dung nổi nàng mở phường nhuộm này không.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT