Chu Tĩnh xử lý công vụ ở Cần Chính Điện đến bình minh.
Khi hừng đông, hắn không kìm được đứng dậy, phất đế phục, bước nhanh ra khỏi điện.
Đến Dưỡng Tâm Điện, hắn vừa bước lên hành lang, đúng lúc gặp người từ trong điện bước ra. Chân hắn khựng lại, trong khoảnh khắc, dường như thấy một chùm ánh sáng rực rỡ tiến về phía mình.
“Thánh Thượng dậy sớm vậy?” Giọng nói trong trẻo vang bên tai, khiến tai hắn như tê dại.
Hắn hoảng hốt nhìn lại, thấy nàng đeo trên cổ tay một giỏ tre lụa nhỏ, xách váy bước ra khỏi điện. Khi thấy hắn, nàng khẽ liếc, mỉm cười nói một câu, rồi quay đi, tiếp tục trò chuyện cười đùa với cung nhân bên cạnh.
Hôm nay, nàng trang điểm nhẹ, tóc đen chỉ buộc bằng dải lụa xanh lam, trên mặt điểm son phấn che đi đôi mắt hơi đỏ vì khóc. Nhưng không che hết, đuôi mắt nhàn nhạt đỏ như cố ý điểm phấn hà, khiến nữ tử vốn như tuyết quang nguyệt hoa giờ thêm vài phần kiều thái động lòng người.
Vào cung bao năm, nàng ngàn kiều vạn thái như lúc này, là vẻ tươi sáng hắn chưa từng thấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play