Lê Chuẩn muc một miếng nhỏ, cho vào miệng.
Ninh Nguyên Hiến tràn đầy mong đợi nhìn Lê Chuẩn, hỏi: "Ngon không?”
"Ngon, ngon lắm! Lão nô chưa từng ăn thứ gì ngon như vậy." Lê Chuẩn trợn tròn mắt, khoa trương nói: "Be hạ Thẩm Lãng thật tài giỏi, lại còn hiếu thuận, nếu không sao lại làm ra được thứ này, bệ hạ hưởng phúc được rồi." Ninh Nguyên Hiến run rẩy nói: "Chúng ta cùng nhau, cùng nhau..."
Lê Chuẩn cố kìm nén nước mắt nói: "Vâng, lão nô sẽ theo hầu bệ hạ đến khi lão nô chết."
'Thẩm Lãng đứng sau cửa, hít một hơi thật sâu, lau đi giọt nước mắt còn đọng lại nơi khóe mắt, sau đó khôi phục lại dáng vẻ giương nanh múa vuốt, quay trở lại đại điện.
"Bốp, bốp, bốp..."
Hai cha con Chúc Hoằng Chủ vẫn còn đang vỗ tay, tay sắp sưng lên rồi, nhưng không có cách nào, Thẩm Lãng chưa cho dừng, nếu bọn họ dừng lại, chắc chắn sẽ nghe câu nói quen thuộc kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT