Chú Triệu đành phải tiến lên, giúp Cố Cảnh Viễn trói lại dây thừng.
"Làm phiền chú rồi." Cố Cảnh Viễn khách sáo nói.
Người này cũng khá lịch sự đấy chứ.
Chú Triệu lại nhìn anh ấy như nhìn một đứa thiểu năng, sau đó mới quay người rời đi. Tất nhiên, khi đi ông ấy cũng khóa cửa lại như cũ.
Cố Cảnh Viễn nhìn qua ô cửa sổ thông gió nhỏ, có thể thấy bầu trời bên ngoài dần chuyển từ sáng sang tối.
Cho đến khi màn đêm buông xuống, cuối cùng cánh cửa sắt cũng lại phát ra tiếng động nặng nề.
Cố Cảnh Viễn cũng không quay đầu lại, vẫn giữ nguyên tư thế sắp cứng đờ ngồi ở vị trí cũ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play