Thế nhưng Cố Cảnh Viễn vẫn không thèm chớp mắt.
Lúc này Đàm Hân thực sự tức giận đến mức mất hết lý trí.
Cô ta nhìn đôi môi tái nhợt và khô nứt của Cố Cảnh Viễn, lập tức vặn nắp chai, sau đó đưa tay bóp chặt cằm Cố Cảnh Viễn, nạy miệng anh ấy ra, cứng rắn đổ nước trong tay vào miệng anh ấy.
Cố Cảnh Viễn nghiến chặt răng, một chai nước chỉ làm ướt đôi môi của anh ấy chứ không một giọt nào lọt được vào bụng, trái lại còn khiến bản thân anh ấy trở nên vô cùng chật vật. Mặt, cổ và cả quần áo đều ướt hết.
Lúc này, rốt cuộc anh ấy cũng có phản ứng, ánh mắt lạnh lùng quét về phía Đàm Hân, gằn từng chữ: “Cố Cảnh Viễn tôi đây dù có chết đói cũng sẽ không uống một ngụm nước hay ăn một miếng cơm của cô, càng đừng nói đến chuyện cưới cô, cô từ bỏ đi!”
Đàm Hân thấy tính cách của anh ấy vẫn lạnh lùng như trước thì tức phát điên.
Cô ta tạt luôn nửa chai nước còn lại vào mặt Cố Cảnh Viễn rồi mắng: “Được, anh có cốt khí lắm phải không? Vậy thì anh cứ đói đi, cứ khát đi! Tôi còn lười quan tâm anh nữa ấy chứ! Đàm Hân tôi cũng không phải cứ nhất quyết phải gả cho anh mới được! Anh tưởng mình là cái thá gì chứ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play