Chẳng lẽ lần này con mập chết tiệt này quyết tâm làm căng với mình đến cùng?
Hạ Phương càng nghĩ càng hoảng hốt.
Nếu chuyện này ầm ĩ đến tai hiệu trưởng và bí thư đại đội thì chắc chắn anh ta sẽ không giữ được công việc hiện tại.
"Hạnh Nhi, bây giờ anh còn chút việc bận, tối nay chúng ta đến căn nhà tranh ở phía Đông thôn nói chuyện tiếp được không? Anh nhớ lần trước em nói tên tàn tật kia quá vô dụng, em muốn có một đứa con mà?" Lần này Hạ Phương phải bất chấp tất cả để cứu vãn tình hình, thậm chí bán cả cơ thể.
Song vẫn là gương mặt Diệp Hạnh vẫn bình thản như không, chỉ lạnh lùng nói: “Thầy Hạ, tôi không hiểu anh đang nói gì. Tôi nói rằng tôi đến đây là để đòi nợ, làm phiền anh trả tiền, nếu anh không thể trả hết một lần thì có thể trả trước một phần, số còn lại thì chia ra mỗi tháng trả tôi mười lăm đồng cho đến khi hết cũng được.”
Diệp Hạnh vừa dứt lời, Hạ Tuyết vốn sẵn cơn giận vì lúc nãy Diệp Hạnh không đưa kem dưỡng da cho mình đột nhiên khom lưng nhặt một nắm đá dưới đất, hung hăng ném mạnh vào mặt cô rồi mắng: “Đồ mập chết tiệt! Mày cút đi! Cút!”
Diệp Hạnh che mắt mình lại theo bản năng. Chốc lát sau, cô cảm nhận được cơn đau nhói trên trán. Cô từ từ buanh tay, một dòng máu đỏ tươi chảy xuống từ trán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT