“Không qua lại cũng được thôi, nhưng anh phải trả lại cho tôi những gì mà trước đây anh vay cái đã. Chỉ tính riêng tháng này, anh đã vay tôi tổng cộng hai mươi đồng, nói là muốn mua sữa mạch nha cho Hạ Tuyết bồi bổ sức khỏe. Tháng trước ba mươi sáu đồng, nói là đưa Hạ Tuyết đi khám bệnh, còn mua đồ dinh dưỡng cho nó ăn. Tháng trước nữa là bốn mươi bảy đồng, nói là nhà bị dột phải sửa chữa, còn phải mua đồ dùng dạy học. Tháng trước nữa nữa là mười lăm đồng, tổng cộng anh vay tôi một trăm mười tám đồng. Trong thời gian qua, tôi từng đưa cho anh hai giỏ trứng bốn mươi quả, còn anh thì nhờ tôi tiện đường mua thịt tám lần. Số tiền này tôi làm tròn coi như mười đồng đi, như vậy tổng cộng là một trăm hai mươi tám đồng. Anh trả tôi đi.”
Diệp Hạnh nói mà mặt không hề thay đổi, giọng điệu cũng lạnh tanh không chút độ ấm.
Cô vừa dứt lời, gương mặt vốn đã khó coi của Hạ Phương càng trở nên tái mét và khó coi hơn.
Có nằm mơ anh ta cũng không ngờ lại có ngày con mụ béo chết tiệt này dám tính toán chi li với mình!
Số tiền đó, bao gồm cả một nghìn đồng vừa rồi, nói nghe hay là vay, nhưng như vậy cũng chỉ là để bảo vệ lòng tự trọng và thể diện của anh ta mà thôi! Thực ra anh ta chưa từng nghĩ đến chuyện trả lại cho Diệp Hạnh.
Vì vậy, lúc này nghe Diệp Hạnh kể ra một tràng như vậy, sự xấu hổ và cơn tức lập tức dâng trào trong lòng Hạ Phương. Anh ta cảm thấy mình bị sỉ nhục một cách thậm tệ!
"Em đang tính toán chi li với anh đấy à?" Hạ Phương nghiến răng, nhìn Diệp Hạnh với vẻ không thể tin nổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play