Cố Cảnh Viễn mỉm cười đáp: “Không có gì, chuyện tôi nên làm thôi.”
Nói xong, anh ấy quay sang nói với Diệp Hạnh: “Bác sĩ Diệp, nếu người yêu của cô đến đón rồi thì tôi đi trước đây.”
Diệp Hạnh gật đầu: “Được, anh đi đường cẩn thận nhé, tôi cũng về nhà đây.”
Cô nhận lấy xe lăn của Giang Từ Thâm từ tay tài xế, sau đó đẩy anh ra ngoài.
Lên xe, Giang Từ Thâm mới nghiêm mặt nói: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Diệp Hạnh kể lại: “Tôi vốn đã tan làm từ lâu, song khi đi qua con hẻm phía trước để về nhà thì bị phục kích. Có hai gã đàn ông cầm gậy đánh tôi, may có bác sĩ Cố kịp thời xuất hiện đỡ cho tôi một đòn. Sau đó tôi chế ngự được hai gã đó, đưa đến đồn cảnh sát. Tôi cảm thấy đằng sau bọn chúng có người chỉ đạo, thế nhưng bọn chúng cứ khăng khăng rằng chỉ muốn cướp tiền. Hiện giờ cướp không thành nên có lẽ sẽ không bị phán tù lâu.”
Nghe Diệp Hạnh nói xong, sắc mặt Giang Từ Thâm lập tức sa sầm, khuôn mặt tuấn tú đen như mực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play