Môi Diệp Hạnh đã sớm rời đi, nụ hôn nhẹ như sợi lông vũ mỏng manh kia nhẹ nhàng lướt qua trái tim anh, khiến anh cảm thấy hơi ngứa ngáy.
Vì vậy, khi Giang Điềm đột nhiên xuất hiện, Giang Từ Thâm thực sự rất khó chịu.
Khuôn mặt điển trai của anh lập tức sa sầm, lạnh lùng lườm Giang Điềm một cái, nói: “Cô không muốn nhìn thì có thể tự chọc mù mắt mình đi, dù sao thì giữ lại cũng chẳng có tác dụng gì.”
Giang Điềm tức điên người, chỉ vào Giang Từ Thâm mà mắng: “Tôi tốt bụng đến gọi hai người vào ăn cơm mà cũng là sai sao? Đã thế hai người cứ tình chàng ý thiếp tiếp đi, đừng có ăn nữa!”
Nói xong, cô ta hừ lạnh một tiếng rồi trực tiếp quay người bỏ đi.
Bấy giờ Diệp Hạnh mới đẩy xe lăn của Giang Từ Thâm, cười khẽ nói: “Uống nước không no, vẫn phải ăn cơm mới được.”
Cô đẩy Giang Từ Thâm trở lại bàn ăn, lúc này cha Giang cũng đã ngồi xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play