Bây giờ không khí chưa ô nhiễm nghiêm trọng như sau này, vấn đề an toàn thực phẩm cũng chưa xuất hiện, hầu hết những món ăn vặt ngoài đường phố đều được người bán tự chuẩn bị nguyên liệu, sạch sẽ và tươi ngon, hương vị cũng không tệ.
"Anh Trương, mau ngồi xuống đi, người ta trụng mì rồi." Diệp Hạnh nhìn về phía Trương Đại Thụ rồi cất tiếng gọi thêm lần nữa.
Trương Đại Thụ thấy ông chủ đã bắt đầu lấy bát chuẩn bị đựng mì, đành phải đi tới ngồi xuống.
Bình thường khi chở khách lên trấn, một chuyến anh ấy chỉ lấy hai hào một người thôi, nhưng một bát mì bò này phải mất một đồng!
"Tôi ăn bát nhỏ là được rồi. Lúc nãy tôi nói với cô rồi mà, tôi ăn ở nhà rồi." Trương Đại Thụ là một người thật thà, cảm thấy mình làm vậy là chiếm hời của Diệp Hạnh nên rất ngại ngùng.
"Anh về còn phải đạp xe ba bánh, bát này nhìn có vẻ to nhưng thực ra một nửa là nước dùng, không có nhiều mì đâu." Diệp Hạnh cũng nhìn ra suy nghĩ trong lòng Trương Đại Thụ nên cười giải thích.
Lúc này, ông chủ đã trụng mì xong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT