Anh vội vàng hạ cửa số xe xuống trước, tay chân luồng cuồng đặt bánh gạo và sữa đậu nành lên bảng điều khiển ở bên cạnh, còn chưa mở cửa xe thi Phương Tuấn Khanh đã lên tiếng trước: "Xin hỏi cậu là Tịch Kính phải không?"
Tịch Kính mở cửa xe cung kính đứng sang một bên vội vàng cúi đầu khiêm tốn: "Đúng vậy, cháu là Tịch Kính, cháu chào ông."
Phương Tuấn Khanh cũng không ngạc nhiên khi anh nhận ra mình, dù sao mình cũng đã chủ động tiên lên, ban đầu ông định xuống lâu mua bánh gạo cho Điềm Điềm, cô bé thích món này, lần nào về Nam Thành cũng muốn ăn ba bữa một ngày.
Buổi sáng vợ ở nhà tự nấu cháo, thấy Điềm Điềm dậy nên chuẩn bị xuống lâu mua bánh gạo cho cô bé.
Vira đi ra đã nhìn thấy ở đây có một chiếc xe rất bắt mắt, lại nghe ông chủ tiệm bánh gạo nói là một người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai lạ mặt, tối hôm qua ông đã tìm kiếm Tịch Kính trên mạng, ông cảm thấy người này có thể là Tịch Kinh.
Không ngờ lại có thể gặp trước, ông vừa vặn có lời muốn nói với Tịch Kính, tránh đến lúc lên lầu mình muốn nói lại bị vợ ngăn cản
Tịch Kính xác nhận được thân phận của Phương Tuấn Khanh, vội vàng mời ông lên xe ngồi, Phương Tuấn Khanh không ngồi, ngược lại bảo Tịch Kinh cùng mình đến quầy bán đồ ăn sáng bên cạnh ăn sáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT