Tuy ngơ ngơ nhưng anh rất nghe lời, lại rất yên tĩnh.
Nhân viên bảo anh gọi cha Chu là cha, anh hơi do dự, cha Chu bảo anh gọi là chú, thì anh ngoan ngoãn gọi theo.
Gặp Ôn Khải rồi, cha Chu có chút mềm lòng, lại nghe nhân viên trong trại cứ than ngắn thở dài, không biết phải sắp xếp cho Ôn Khải thế nào, đầu óc mụ mị, cuối cùng gật đầu đồng ý đưa Ôn Khải về.
Nhân viên trong trại mắt sáng rỡ ngay lập tức, sợ ông về nhà rồi lại đổi ý, nên chẳng dám chần chừ, vội vàng đi thu dọn đồ đạc cho Ôn Khải.
Thật ra cũng chẳng có gì nhiều để thu dọn, hành lý của anh chỉ có hai bộ quần áo, một bộ là lúc được cứu lên người anh đang mặc, một bộ là do nhân viên trong trại thấy anh đáng thương, người góp cái áo, người góp cái quần mà thành.
Thu dọn đồ đạc xong, lại vội vàng làm công tác tư tưởng cho Ôn Khải, bảo anh về nhà với cha Chu.
Ôn Khải có chút sợ hãi nhưng nhân viên trong trại không hề giấu giếm anh về việc sắp xếp của mình, mà trong suốt một tháng qua, cũng có nhiều cặp vợ chồng đến trại tập trung để xem mặt anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT