Trần Bảo Cầm đành kiên nhẫn nói: "Nó có thể cưỡi lên đầu con bằng cách nào? Về thân phận, con là con dâu trưởng của vua tàu, còn nó thì lấy một gã nhà quê, con được cha yêu chiều, còn nó cả năm chẳng về mấy lần."
Nghe mẹ nói, Ôn Gia Kỳ không khỏi có chút tự mãn, gật đầu nói: "Đúng là như vậy."
"Thứ nó có thể hơn con, chẳng qua chỉ là cãi vã, về khoản này con cứ nhường nó, sau này tính sổ cũng không muộn, con thấy có đúng không?"
Hỏi xong không đợi Ôn Gia Kỳ trả lời, Trần Bảo Cầm lại nói: "Cha con tin vào gia hòa vạn sự hưng, nó không chịu buông tha, con không so đo với nó, cha con thấy vậy, con nghĩ ông ấy sẽ thiên vị ai?"
Ôn Gia Kỳ chỉ vào mình: "Thiên vị con?"
"Đúng vậy, cha con vốn đã chiều con, mấy năm nay con lại thể hiện tốt, mẹ lại ở bên khuyên nhủ, biết đâu một ngày nào đó ông ấy vui vẻ, cũng sẽ cho con cổ phần." Trần Bảo Cầm dịu dàng nói: "Mẹ tuy thương em trai con, nhưng trong lòng cũng có con, chỉ là mẹ không có bản lĩnh, không có cổ phần trong tay, chỉ có thể để con tự mình tranh giành, con sẽ không trách mẹ chứ?"
"Đương nhiên là không ạ." Ôn Gia Kỳ cảm động nói: "Con biết mẹ thương con."
"Còn Ôn Nguyệt..."
Ôn Gia Kỳ nghiến răng: "Con sẽ nhường nó là được chứ gì!" Nói xong nhớ ra chuyện gì đó, cô ta hả hê nói: "Nó làm cha mất mặt lớn như vậy, hôm nay chắc muốn đắc ý cũng không được!"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play