Duy chỉ hỏi người, duy chỉ vì người, duy chỉ nguyện vì người mà hỏi.
Sau khi Mục Lâm Xuyên rời đi, bên tai Phất Phất như có hàng vạn con ong mật vo ve không ngừng.
Kêu đến mức tâm nàng như bốc hỏa, giận dữ đến nỗi hận không thể đuổi theo mà đá cho tên tiểu bạo quân ấy một cước, rồi mắng lớn: “Đồ khốn, lão nương không hầu hạ nữa!”
Có lẽ vì thân mang bệnh, lòng người càng thêm yếu mềm, lúc này lại dâng lên một nỗi tủi thân mơ hồ, Lục Phất Phất cắn chặt môi, mồm năm miệng mười mắng “tiểu súc sinh”, học theo truyền thống chửi bới vinh quang của các phụ nhân trong thôn, âm thầm rủa xả một trận thật sảng khoái.
Tuy là nói thế, nhưng hôm sau, Phất Phất vẫn lết cái thân xác nặng nề mỏi mệt, đầu óc mơ màng bò dậy khỏi giường, tiếp tục xử lý hậu cung.
Vì Yêu Ni, nàng nhẫn nhịn.
Yêu Ni khác với Mục Lâm Xuyên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT