Mục Lâm Xuyên thần sắc bình thản, còn xen lẫn vài phần thiếu kiên nhẫn, quả thực hắn chẳng có hứng thú gì với thân thể của nàng. Ánh mắt nhìn nàng tựa như đang ngắm một khối thịt heo mỡ nạc phân đều, lại còn tỏ vẻ sốt ruột vì nàng thay y phục quá chậm chạp.
Chờ nàng thay xong y phục, Mục Lâm Xuyên nhíu mày hỏi: “Bình thường ngươi làm gì?”
Lục Phất Phất ngẫm nghĩ giây lát, một giọt mồ hôi lạnh lặng lẽ trượt xuống: Ừm... trồng trọt tính có được tính không?
Sáng nay không hiểu tiểu bạo quân này lại nổi cơn điên gì, lâu lắm rồi mới dính chặt lấy nàng từng bước không rời. Lục Phất Phất đuổi mãi không đi, đành phải xem hắn như muội muội nhỏ chạy lăng xăng sau lưng mình.
Nàng cúi người buộc chặt ống quần, vỗ vỗ mặt cho tỉnh táo, tinh thần phấn chấn mà vung cuốc ra đồng.
Mục Lâm Xuyên như một hồn ma lặng lẽ theo sát phía sau, hiếu kỳ mà nhìn đông ngó tây.
Trời chưa sáng hẳn, sương sớm còn vương, bước qua những tán cỏ, vạt áo cũng nhuốm ít lành lạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT