Những cung nữ lớn tuổi hơn cũng không trách phạt nàng, chỉ nhìn gương mặt tròn trĩnh tái nhợt của tiểu cung nữ trước mặt, trầm mặc một lúc lâu, rồi khẽ an ủi: “Rồi sẽ quen thôi, quen rồi sẽ ổn cả.”
Vừa nói, có người đưa tay định xoa đầu Phất Phất, nhưng cánh tay lại mềm nhũn, run lên một cái, đầu ngón tay sượt qua mai tóc nàng, rơi xuống bả vai.
Phất Phất đã ở trong “bản ký ức” này trọn ba ngày.
Trong “phó bản” này, thân thể nàng thu nhỏ lại không ít, khuôn mặt vẫn là khuôn mặt ấy, tên họ cũng không đổi, chỉ có thân phận biến thành một tiểu cung nữ mới vào cung không lâu, năm nay chín tuổi.
Ba ngày qua, Phất Phất ăn không vô, ngủ chẳng yên, mọi thứ đều nhạt nhẽo vô vị, mỗi khi hồi tưởng đến cảnh máu me đầm đìa trong Hoa Lâm viên, liền không nhịn được mà nôn khan, cả người trông thấy gầy rộc đi một vòng.
Đến ngày thứ ba, chiếc trống da người của Mục Hoan cuối cùng cũng chế thành.
Hắn gọi cung nữ tới, đích thân đem mặt trống da người này dâng lên Thái tử, mà Lục Phất Phất không may lại là một trong số các cung nữ ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play